Editor: May
Lúc tám giờ tối, Thi Ngạo Tước nhận được điện thoại của Tần Thiếu Bạch.
"Tối nay tôi muốn đi gặp Bắc Mặc, mượn anh mười tên sát thủ dùng một lát, để cho bọn họ mai phục ở gần kho hàng số 17 ở bến tàu Thành Tây."
"Xảy ra chuyện gì." Thi Ngạo Tước hỏi.
"Trận đấu giữa một người đàn ông với một người đàn ông mà thôi, không tính là chuyện lớn gì." Tần Thiếu Bạch đang cười, bộ dáng giống như rất thản nhiên.
"Đã suy nghĩ kỹ chưa." Thi Ngạo Tước đại khái cũng đoán được đã xảy ra chuyện gì.
"Chuyện này cần gì suy tính." Tần Thiếu Bạch hỏi ngược lại anh, "Nếu có một người đàn ông khác cấu thành uy hiếp với anh, có thể sẽ xúc phạm tới Tô Cửu Y bất cứ lúc nào, anh sẽ làm như thế nào?"
"Giết." Phun ra một chữ, chứng thực tâm của Thi Ngạo Tước, anh có thể cho phép người khác thương tổn tới mình, nhưng anh quyết không cho phép bất kỳ ai thương tổn người phụ nữ của anh một chút nào.
Nếu có người chạm vào người anh yêu thương cưng chiều nhất, anh không tiếc dùng tất cả thủ đoạn khiến cho đối phương trả giá thật nhiều.
Thi Ngạo Tước đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, cúi đầu nhìn cả thành phố phồn hoa, ánh trăng chiếu ở trên người anh, phủ lên cho anh một tầng sáng bóng quyến rũ.
Tô Cửu Y đứng ở ngoài cửa một hồi lâu, trong tay bưng một bình giữ ấm, bên trong chứa canh gà vừa mới nấu xong.
Tuy rằng cô biết buổi tối ăn đồ nhiều đầu mỡ không tốt cho thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278728/chuong-1136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.