Editor: May
Điện thoại của Thích Cảnh Nhân vang lên cực kỳ không đúng lúc, Tần Thiếu Bạch vừa đè cô ở trên bếp lò còn chưa kịp tiến hành một động tác càng sâu hơn, cô đã lấy điện thoại từ trong túi quần ra.
Tần Thiếu Bạch không thể không buông cô ra, dựa đến trên tường bên cạnh, mắt mang nóng rực nhìn cô ổn định hơi thở hổn hển, sau đó nhận điện thoại: "Alo."
"Tôi từng nói, em tốt nhất đừng nên quá thân thiết với người đàn ông khác, nếu không tôi sẽ muốn mạng của anh ta."
Người đầu kia điện thoại vừa mở miệng, Thích Cảnh Nhân liền nghe ra được anh ta là ai, ngoại trừ Bắc Mặc dám uy hiếp cô, sợ rằng không tìm được người thứ hai dám bất kính với cô như vậy.
"Anh dám muốn mạng của anh ấy, tôi liền dám muốn mạng của anh." Thích Cảnh Nhân rất trấn định, không bị đối phương uy hiếp.
"Muốn mạng của tôi?" Bắc Mặc cười lên ha hả: "Không thể nói quyền lợi của nhà họ Bắc chúng tôi có bao nhiêu, nhưng, Tổng thống đại nhân ít nhiều vẫn có chút kiêng kỵ."
"Nực cười." Thích Cảnh Nhân nói: "Ba tôi đường đường là tổng thống một nước, tay cầm thực quyền, sẽ sợ nhà họ Bắc các người ư?"
"Ông ta không sợ chúng tôi, nhưng ông ta cũng không dám đụng đến bọn tôi. Biết tại sao không?" Bắc Mặc cười đến càng lớn tiếng, "Bởi vì ba của em thiếu ba tôi một cái mạng, năm đó lúc gặp phải nguy hiểm là ba tôi liều mình cứu giúp, nếu không có ba tôi, ba em đã sớm chết rồi, làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278727/chuong-1135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.