Editor: May
Nhìn hai người trước mặt, ông cụ cười lắc lắc đầu, ông không có cáchnào nắm bắt người cháu này, cho nên cũng chỉ có thể thuận theo anh, biết anh sẽ không làm khó dễ Thẩm Chanh, ông liền ý bảo người làm bên cạnhlui ra, ngay sau đó cũng cầm quải trượng đầu rồng rời đi.
Trong phòng khách chỉ còn mỗi Thi Vực và Thẩm Chanh, hai người giốngnhư là núi lửa đụng địa cầu, không đụng anh chết tôi sống thề không bỏqua.
Thi Vực giam cầm Thẩm Chanh trong ngực, đến động cũng không cho cô động chút nào.
Hơi thở nguy hiểm tỏa ra quanh thân càng thêm nồng đậm, trong lúcnhất thời, ngay cả trong không khí cũng lắp đầy một cổ lệ khí khiếpngười.
Thẩm Chanh vùng vẫy một chút, phàn nàn: “Người đàn ông này, thắngđược cũng phải thua được. Anh thua, chẳng lẽ không nên chịu thua cuộcsao?”
Một tay Thi Vực ôm lấy eo của cô, một tay giữ cái ót của cô, vẫn không cho cô nhúc nhích.
Anh cúi đầu nhìn cô, đôi môi mỏng mím nhẹ: “Cho nên em cảm thấy anh là thua không nổi mới tức giận?”
Thẩm Chanh đương nhiên biết anh không phải....
Tuy rằng lúc nào anh cũng không ai bì nổi như vậy, nhưng anh chưa bao giờ sẽ cố tình gây sự, đây cũng là nguyên nhân tại sao cô sẽ từng bướctừng bước rơi vào tay giặc.
Anh không giống như những người đàn ông khác, anh có thể một taychống lên một mảnh bầu trời, cũng có thể một tay phá hủy một mảnh bầutrời, nhưng lúc anh phá hủy vùng trời đó, anh sẽ bảo đảm người bên cạnhan toàn, không để bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278383/chuong-791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.