Từ lúc Phiền Triết nửa đêm “mời” Tiêu Phàm đi xem mặt trời mọc, mối quan hệ hai người đang càng có tiến triển tốt. Buổi tối mỗi ngày đều cùng đi ăn cơm, còn xem phim, thi thoảng sẽ đi quán bar. Về chuyện cảm tình thì cả hai đều ăn ý mà không đề cập tới.
Phiền Triết là quấy rối không biết mệt, còn Tiêu Phàm giờ cũng lười để ý, thầm nghĩ phóng túng mình một chút, và lẳng lặng hưởng thụ cảm giác ấm áp mà người kia mang đến. Cho dù, đằng sau cái phóng túng kia, có khi lại là sự trái ngược.
Tiêu Phàm hiện tại đang là bất đắc dĩ đến siêu thị chọn đồ ăn.
Chỉ vì bị Phiền Triết lôi kéo, cuối cùng mình lại làm cơm thật. Phiền Triết đã mè nheo giày vò hắn gần nửa tháng chỉ vì muốn ăn đồ ăn Tiêu Phàm nấu rồi.
Nghĩ đến việc Phiền Triết bình thường luôn lạnh lùng bây giờ lại quay ra làm nũng, khóe miệng Tiêu Phàm lại tự giác kéo lên.
Lúc đang tìm chìa khóa để mở cửa xe ở dưới bãi đỗ xe ngầm, có một thanh âm từ phía sau vang lên.
“Xin chào, cho hỏi có phải Tiêu Phàm tiên sinh không?”
“A, là tôi, anh là........ ”
Tiêu Phàm cũng không nghe được đối phương trả lời thế nào nữa, vì hắn đã mất đi ý thức rồi.....
Tiêu Phàm mở hai mắt, phát hiện mình đang ở một căn phòng xa lạ, nằm trên một cái giường xa lạ.
Mình cũng không bị trói, nhưng toàn thân lại hoàn toàn không có khí lực, có lẽ đã bị cho uống thuốc.
Sờ xuống túi quần cũng không thấy di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-trong-mot-doi/123260/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.