Hôm nay cuối tuần, Tiêu Phàm “may mắn” bị Tiêu lão mẹ kêu về nhà, ăn giáo huấn.
Chỉ là lúc vào nhà Tiêu Phàm cũng không có nghĩ đến, mình bị theo dõi...
” thùng thùng đông, thùng thùng đông...”
Tiêu Phàm thực cảm tạ cái người gõ cửa, đã giải cứu mình trong cái tình cảnh nước sôi lửa bỏng trong nhà.
“Ơ, Phiền Triết!!! Sao anh lại tới đây?”
“A tôi....... tôi đi ngang qua thấy cậu đi lên, liền đi theo.”
“A, anh đi theo tôi làm gì thế......”
“Tiểu Phàm, là ai thế? Ai u cháu là bạn Tiểu Phàm sao? Vào nhà đi, vào nhà đi.”
Nói thật, Tiêu lão mẹ thật sự chưa từng gặp qua ai suất như Phiền Triết. Nhìn cũng như người có tiền, lại còn đẹp trai, đã thế còn biết Tiểu Phàm, lại trông cực giống người tốt, Tiêu lão mẹ cứ thế cười tươi rói.
“Cháu chào bác gái ạ. Cháu là Phiền Triết, gọi tiểu Triết là được rồi ạ. Lần đầu gặp mặt, cháu mua cho bác một ít mỹ phẩm”
Tiêu Phàm nhìn Phiền Triết ngay cả đồ vật lấy lòng đều chuẩn bị kĩ, tin hắn đi ngang qua thì đúng là đồ ngốc.
Phiền Triết thực ra đã triệt để điều tra Tiêu Phàm.Vốn hôm nay đang định đi một mình đại diện cho Tiêu Phàm đến bái phỏng nhạc phụ nhạc mẫu đại nhân. Ai mà biết sau này thế nào, cứ đặt nền móng trước đã. Duyên phận đúng là duyên phận mà, Tiêu Phàm cũng về nhà. Có vẻ giống như vợ chồng son kéo nhau về nhà mẹ đẻ nha hắc hắc hắc (ê nhanh về chính kịch đi, mông tưởng hão huyền lan man quá rồi)
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-trong-mot-doi/123259/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.