Đội ánh nắng ban trưa của ngày đông, Vưu Minh Hứa lặng lẽ đứng quan sát quán net trước mặt. Dù là ngày làm việc, song nơi đây vẫn có không ít thanh thiếu niên và những người trẻ tuổi lui tới, tựa như cách ly với thế giới bên ngoài bằng lớp kính thủy tinh đen đặc đó.
Đây là nơi Vưu Minh Hứa và Ân Phùng tìm thấy Lý Tất Nhiễm. Cũng là nơi Lý Tất Nhiễm và Lưu Nhã Dục gặp gỡ, quen thân, tin tưởng, bắt đầu âm mưu trao đổi giết người.
Câu chuyện bắt đầu từ đâu thì nên tìm kiếm ẩn tình tại đó. Vưu Minh Hứa bước vào trong quán.
Mấy tháng không đến, nơi này dường như chẳng hề thay đổi. Khi đi qua từng hàng máy tính, tầm mắt Vưu Minh Hứa bất giác hướng về vị trí góc trong cùng, Lý Tất Nhiễm từng nằm trên chiếc sofa nơi đó. Nhưng hôm nay chiếc ghế đã được chuyển đi.
Nhìn những thứ đó làm gì! Anh không được phép chơi game.
Ờ……
Giọng nói mềm mại, tủi thân của người đó dường như vẫn ở ngay bên cạnh. Vưu Minh Hứa mặt không biểu cảm, đi thẳng đến quầy ba. Một người thanh niên uể oải trông quầy, không buồn để ý đến cô.
Vưu Minh Hứa phủ phục trên quầy, cười hỏi: “Anh đẹp trai, ông chủ các anh đâu?”
Anh ta thấy người đến là một cô gái xinh đẹp, giọng nói hòa nhã hơn nhiều: “Không ở đây. Có chuyện gì sao?”
Vưu Minh Hứa nói: “Ồ, ông chủ Hướng và tôi là đồng hương, vài ngày trước đã giúp đỡ tôi. Tôi vừa công tác về, muốn mời chú ấy ăn một bữa cơm.”
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-co-toi/877756/quyen-4-chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.