Tiết Nhượng ném một viên phấn đến trên mặt Phan Vĩ.
Ném cực chuẩn, cái trán của Phan Vĩ có một chút màu hồng
Trương Lam vừa nghe, theo bản năng lắc đầu: "Tớ từ chối!"
Tiết Nhượng híp mắt: "Từ chối cái gì?"
Trương Lam rụt cổ, nhỏ giọng nói: "Từ chối làm bạn gái cậu."
"A, lấy đi nụ hôn đầu của tôi, còn không muốn phụ trách!" Tiết Nhượng cười lạnh, cậu nhàn nhạt gõ bàn: "Nhìn xem tôi có buông tha cho cậu hay không."
" Phi! Tớ cũng vậy chứ bộ!" Trương Lam đè thấp giọng nói.
"Cậu cũng là cái gì?"
Trương Lam trừng cậu, hầm hừ không nói, lỗ tai hồng lên trốn bên trong khăn quàng cổ.
Tiết Nhượng vươn ngón tay ra, móc móc khăn quàng cổ của cô, nửa ngày, cậu xích lại gần, ở bên tai cô nói: "Tôi biết, cậu cũng là nụ hôn đầu tiên."
"..." Dựa vào!
...
Nộp bài thi toán lên, Trương Lam xoa cổ đi xuống.
Tiết Nhượng tựa vào ghế, chơi game, lười biếng nhìn cô một cái: "Làm tốt?"
"Ừ." Trương Lam ngồi xuống, lấy cốc trà sữa uống một ngụm, vị socola lạnh thấu giống như ăn từng miếng socola vậy, miệng đầy chua xót, cô le lưỡi, đẩy trà sữa lên trước.
Tiết Nhượng vươn tay, lấy trà sữa ném ra phía sau, ném vào trong thừng rác: "Lạnh thì đừng uống, đi ăn cơm."
Phan Vĩ cũng đói, nghe được lời này liền đứng lên: "Được được được, đi ăn cơm, hôm nay không biết nhà ăn có thịt kho hay không."
"Chờ một chút, tớ gọi điện thoại rủ Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-to-muon-bai-tap-chep-voi/3009881/chuong-24-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.