Trương Lam tức giận, nghiêng đầu: "Đáng yêu thì có thể yêu, vì sao phải chết?"
Tiết Nhượng chống đầu, lười biếng câu môi: "Vậy thì vô cùng đáng yêu."
Trương Lam nhìn môi mỏng của cậu, nghĩ đến xúc cảm tối hôm qua, mặt đỏ lên, cô quay đầu trở về, rầm rì: "Kỳ thi, học thần."
Hôm nay còn lại bốn môn, làm cho đầu người ta đau nhức nhất hôm nay là môn toán học cùng môn tiếng anh, nhưng có lẽ là do tối qua có ôn tập, nhìn đến đề bài Trương Lam vậy mà cảm thấy quen thuộc, tuy rằng không nghe được, nhưng mà phần viết thì cô vẫn có thể làm,lấy bài thi, cô nhìn thoáng qua Tiết Nhượng, Tiết Nhượng chọc xuống môi cô: "Vẫn là vị quýt sao?"
Trương Lam đỏ mặt, vung tay cậu ra, cúi đầu bắt đầu làm.
Tiết Nhượng thu bút, trên đầu bút còn dính một chút son của cô, cậu chạm vào khóe môi, vị quýt nhạt dính ở khóe môi, cậu câu môi cười, cũng bắt đầu làm.
Trước kia Trương Lam vừa nhìn đến tiếng Anh liền choáng váng đầu óc, choáng váng mãi cho đến khi nộp bài thi, lúc ở Thanh Diệp, nhân duyên tốt, chỉ cần thi thì sẽ có người giúp cô ăn gian.
Cô liền mơ mơ màng màng, cầm bút chép.
Khi đến nhất trung, cô cũng diễn như vậy, nhất là bên người có học thần rất tiện lợi.
Nhưng cô không nghĩ tới, có một ngày, cô lại thành thành thật thật cầm bút, đầu cũng chưa nâng, nghiêm túc điền đáp áp bài thi, tối hôm qua Tiết Nhượng giảng đề, tuy rằng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-to-muon-bai-tap-chep-voi/3009879/chuong-24-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.