Edit: Lạc Lạc
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
666 sốt ruột, nhưng cũng không dám tự ý làm, chỉ có thể nhỏ giọng hối thúc: "Cậu, cậu không sao chứ, muốn tôi hỗ trợ không, cậu không cần cổ họng nữa sao, suy nghĩ nhanh lên, tại sao cậu không nói chuyện."
Trình Diệp: "..."
Thật sự là quá khó tiếp thu, ngay khi Trình Diệp sắp hôn mê, 'rầm', một tiếng vật nặng rơi xuống đất.
Cổ được buông ra sau, lượng lớn không khí đột nhiên tràn vào, Trình Diệp cũng coi như là cảm nhận được đau khổ vừa nãy của Bạch Cảnh Kỳ, hai tay chống đất thở không ra hơi liền bắt đầu kịch liệt ho khan.
Lúc Lôi Tu đỡ cậu ngồi xuống mắt đã đỏ hoa, khóe mắt mang theo nước mắt, một bộ dáng đáng thương bị bắt nạt.
Tay chân Trình Diệp bị trói quá lâu, thân thể mềm mại vô lực ngã vào trên người Lôi Tu, mặc hắn cởi trói cho cậu.
Nhìn thấy dáng dấp của cậu, Lôi Tu quả thực muốn tát mình hai cái, lúc trước đáng ra không nên dùng phương pháp này để dụ xà xuất động, xà thì đúng là bị dụ ra, nhưng mồi nhử cũng bị ăn hơn một nửa.
Lôi Tu run rẩy, đầu ngón tay khẽ chạm nhẹ vào vết đỏ do bị trói trên tay Trình Diệp, cắn răng trừng mắt về phía Bạch Cảnh Kỳ. Hắn kiêng nể Bạch Cảnh Kỳ đang mang thai, không dám ra tay, nhưng ánh mắt như dao phóng ra cơ hồ muốn đâm cậu ta thành than tổ ong.
Ngược lại là Trình Diệp, sau khi được cởi trói, cậu liền đứng dậy cho Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-nguoi-biet-the-nao-la-bach-lien-hoa-chan-chinh/3734384/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.