Edit: Lạc Lạc
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trình Diệp không chỉ có chạy ra khỏi nhà, còn chạy ra sân trước, triệt để rời xa Lôi gia, rời xa Lôi Tu, tựa hồ như vậy có thể giảm bớt chút cảm giác buồn nôn đáy lòng dâng lên.
—— tựa hồ như vậy có thể tự mình biến những xoắn xuýt trước đây thành hoàn toàn không tồn tại.
Khốn kiếp, khốn nạn, trước đây tại sao cậu muốn suy nghĩ đến... chuyện có thể Lôi Tu không để ý đến tin tức, căn bản là chuyện không thể nào!
Trình Diệp một bên chạy, một bên giơ tay lên lau lau mắt.
666: "Đại Diệp Tử, cậu—— "
Trình Diệp đột nhiên dừng bước, khom người hai tay chống đầu gối, mặt không hề cảm xúc: "Tao không sao."
666 rất lo lắng: Thoạt nhìn căn bản không giống dáng vẻ không có chuyện gì.
Ngày hôm qua đã rất trễ rồi, nó cho rằng Đại Diệp Tử đã ngủ, không nghĩ tới vừa mở dữ liệu liền phát hiện Đại Diệp Tử thẳng tắp nằm ở trên giường, hai con mắt như mắt cá, tròn vo mà trừng trần nhà, cũng không ngại mệt.
Sợ đến mức nó thân là một hệ thống cũng thiếu chút nữa rít gào thành tiếng.
Vốn chỉ nghĩ nếu như là hiểu lầm, hai người gặp mặt nói ra cũng là chuyện tốt, nhưng —— hiện tại làm sao lại như biến thành trận địa rồi, còn nổ rất to nữa.
"Tao không sao, một lúc là ổn rồi." Trình Diệp trực tiếp cự tuyệt 666 an ủi, một bộ dáng dấp không muốn nói chuyện nhiều.
"Haizz, vậy——" Nếu cậu khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-nguoi-biet-the-nao-la-bach-lien-hoa-chan-chinh/3732940/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.