“Cô Diệp có muốn đến quán bar chơi không?” Sau khi dùng cơm xong, Giang Duy Bảo chưa chịu buông tha cho Diệp Thanh Vy.
Cô đánh vào người anh: “Em phải thủ tiêu anh!” Mất mặt quá rồi.
“Em lén anh đi xem mắt còn dám thủ tiêu anh?” Anh có nên cảm ơn Trần Diệu Linh? Nếu không có cô ta, anh đã bỏ qua một màn kịch thú vị vừa rồi.
Diệp Thanh Vy hừ một tiếng: "Anh còn dám trêu nữa, em không nương tay đâu."
Giang Duy Bảo bật cười: "Cô nàng bạo lực."
"Người ta luôn dịu dàng với anh mà." Thế giới này bất công với anh, vậy thì cô nguyện thay thế giới dịu dàng, yêu thương anh.
Đúng vậy, cô là người tốt với anh nhất trên đời, nên anh cứ ngu ngốc yêu cô. Giang Duy Bảo cảm thấy mình sắp điên mất rồi, vì yêu mà điên.
Diệp Thanh Vy thật sự bị oan, đó là đối tượng xem mắt của chị cô. Diệp Thanh Hân năm nay đã hai mươi tám, vẫn chưa chịu thành gia lập thất, Lâm Mai Hạ đứng ngồi không yên, nên đã giới thiệu đối tượng cho chị ấy.
“Vy Vy, cứu chị đi mà.” Diệp Thanh Hân muốn khóc cầu xin em gái, lúc này cô không muốn kết hôn. Hơn nữa, nếu phải gả cho người xa lạ, không có tình yêu, cô tình nguyện cả đời không lấy chồng.
“Không được, mẹ mà biết là chị em mình chết chắc.” Mặc dù bình thường Lâm Mai Hạ là người phụ nữ dịu dàng, nhưng lúc nóng giận quả thật rất đáng sợ.
“Ngày đó chị có hẹn biên tập viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-tuyet-tan-hoa-no/2874307/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.