Diệp Thanh Vy về đến nhà thì không thấy Đường Tuyên đâu.
“Kì lạ, cậu ấy nói hôm nay không có hẹn mà?” Cô còn nhớ Đường Tuyên đã nói cả ngày nay phải ở nhà mắng Giang Duy Bảo.
“Để anh giúp em.”
“Không cần đâu.” Diệp Thanh Vy đang xào thịt thì thấy Giang Duy Bảo đi xuống, cô vội kéo anh trở lại phòng khách.
“Anh ngoan ngoãn ngồi ở đây xem TV đi.” Cô dùng giọng điệu dỗ trẻ ra lệnh cho anh, sau đó tiếp tục đi xuống bếp.
Nhìn bóng lưng bận rộn của cô, trong lòng Giang Duy Bảo dâng lên một cảm giác khó tả.
“Có ngon không?” Diệp Thanh Vy ánh mắt đầy mong chờ.
“Ngon lắm.” Anh gật đầu khẳng định: “Rất ngon.”
Mùi vị này đối với Giang Duy Bảo có chút quen thuộc, rất giống món anh làm. Tám năm trước, anh đã từng nhiều lần nấu cho cô ăn, nên đã học theo sao? Cô còn nhớ về anh, có đúng không?
Diệp Thanh Vy mỉm cười ngọt ngào, không giấu nổi hạnh phúc, làm sao không ngon được, kiếp trước anh đã đích thân xuống bếp dạy cô nấu ăn. Hôm nay cô nấu đều là những món anh thích.
“Ngon thì ăn nhiều một chút.” Cô gắp đồ ăn cho anh: “Sau này em lại làm cho anh ăn.”
“Được.”
Đến tối Giang Duy Bảo mới về, anh vẫn đậu xe dưới nhà cô chưa vội lái đi. Lúc này, trong lòng anh có nhiều cảm xúc rối loạn, anh không biết bản thân đối với Diệp Thanh Vy là thế nào. Anh yêu cô, nhưng vừa nghĩ đến năm xưa từng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-tuyet-tan-hoa-no/2874308/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.