Trong thâm tâm Hạ Anh hiện lên những dòng suy nghĩ phức tạp, cô có nên nói thật hay không? Cuối cùng, cô cũng lựa chọn nói sự thật.
- À…ừm… nó có hơi mặn, với rau… chưa chín. À, khi anh nấu, anh có nếm thử món ăn trước không?
Người kia nhìn Hạ Anh gương mặt biểu lộ vẻ áy náy vô cùng.
- Đây là lần đầu tiên tôi nấu ăn, chắc tôi cần phải cố gắng hơn. Vì chúng tôi khá đặc biệt, khi ăn rau cảm giác sẽ như nhai cỏ dại, khi ăn thịt cá thì chỉ nhận thấy đó là một chất bột gớm ghiếc, những loại đồ ăn thức uống khác cũng không thấy ngon lành gì. Chính vì thế tôi không có nếm, tôi chỉ làm theo hướng dẫn thôi.
Ngừng một hồi rồi người kia nhìn vào mắt Hạ Anh. Hắn nói thêm:
- Điều quan trọng hơn, hệ tiêu hóa của chúng tôi không thể tiêu hóa được gì ngoài máu cả, nếu ăn vào sẽ gây hại cho cơ thể, một khi đã ăn, uống vào thì phải tìm cách nôn ra hết. Bên cạnh đó, chúng tôi thường có đặc điểm chung là nhạy bén với mùi, âm thanh và thứ kích thích chúng tôi nhất chính là máu người, cả về mùi thơm lẫn mùi vị của nó. Hạ Anh, cô đang ở cùng với một người cực kỳ nguy hiểm, cô có biết điều đó không?
Không thể tin được vào những gì mình đang nghe về sinh vật huyền bí trước mặt, để hòa nhập cùng loài người, sinh hoạt cùng con người họ cũng trải qua rất nhiều khó khăn. Hạ Anh cảm thấy có lỗi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3471006/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.