Ngừng một lúc rồi người đó tiếp tục nói, giọng nói không thể hiện bất cứ cảm xúc hay sự tôn trọng nào dành cho Kiều Bạch Liên như trước đây:
- Lúc trước tôi đưa đoạn clip cho cô, bày mưu mẹo cho cô để đuổi Hạ Anh ra khỏi công ty, gợi ý cho cô bắt cóc cô ta vì chuyện đó có liên quan đến tôi, vì tôi muốn cô ta biến mất. Nhưng hiện tại, vấn đề của cô không còn liên quan đến mục đích ban đầu của tôi nên tôi rất tiếc… Bạch Liên tiểu thư à, cô tự lo cho bản thân đi.
Lời lẽ của người kia khiến Kiều Bạch Liên trở nên chấn động hơn, cô liên tục cầu xin cô ta nhưng không nhận được bất cứ phản hồi nào. Cô có gọi lại vài lần nhưng đáp lại cô là câu nói báo điện thoại không liên lạc được. Kiều Bạch Liên nghĩ không ai giúp được cô nữa rồi, cứ ngỡ hôm nay là ngày hạnh phúc nhất trần đời nhưng tất cả đã kéo cô xuống vực thẳm, tất cả là tại Hạ Anh, đúng rồi, tại cô ta.
Trời nắng đẹp bỗng dưng đổ cơn mưa nhẹ, những giọt mưa không nặng hạt nhưng cũng đủ để làm nhòe đi lớp trang điểm kỹ lưỡng, làm ướt váy cưới lộng lẫy được chuẩn bị kỳ công. Ánh mắt đầy thù hận của Kiều Bạch Liên nhìn về phía xa xăm nào đó, cô ta lầm bầm trong miệng:
- Tôi nhất định sẽ không tha cho cô, Hạ Anh.
***Tiếp tục mạch truyện hiện tại***
Sau khi nghe những tin tức ấy, Hạ Anh có liên lạc với Kiến Hưng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3471005/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.