Vẻ mặt của người cảnh sát vẫn không thay đổi đưa trước mặt họ giấy Quyết định và ngay lập tức mời họ đi. Ngô Bân - Trần Lan bắt đầu lo lắng về tình hình hiện tại, như thế này thì mọi thứ sẽ tiêu tan cả. Ngô Đông Thành không hề biểu hiện bất cứ cảm xúc gì, chỉ nhìn mọi thứ được diễn ra. Kiều Bạch Liên đứng sững sờ nhìn người thân của mình bị đưa đi. Trước khi đi, ba mẹ cô chỉ kịp dặn cô là “Con yên tâm, ba mẹ sẽ không sao”. Đám cưới mà cô mong ước đã vỡ tan như một giấc mộng, người tỉnh mộng tan, chỉ còn lại đống hoang tàn.
Hôn lễ trọng đại bị thông báo hủy bỏ, Ngô Bân - Trần Lan đưa Ngô Thanh Liên rời khỏi bữa tiệc. Mọi người ai cũng kéo nhau về, chỉ còn những nhà báo, phóng viên ở lại nhằm tranh thủ tìm thông tin thú vị.
*** Tại khuôn viên vắng người nơi diễn ra hôn lễ ***
- Đông Thành, anh đợi em với! Đông Thành! Em là vợ anh mà!
Kiều Bạch Liên cố gắng đuổi theo người kia, vì chiếc váy quá nặng nề và cồng kềnh nên cô ta không thể bắt kịp bước chân của người đàn ông cao lớn. Đi được một lúc người trong trang phục chú rể dừng lại quay mặt về phía cô. Gương mặt hắn lạnh tanh không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào khiến cô cứ ngỡ rằng người lúc nãy đọc lời thề, hứa yêu thương mình và người hiện tại trước mặt là hai người hoàn toàn khác nhau.
- Xin lỗi, hôn lễ đã bị hủy, giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3471004/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.