<<Nếu Trần Thiên Thy đây muốn sống buông thả thì chắc cũng chẳng có ai ngăn cấm và không chừng bây giờ cô cũng sẽ là kẻ cầm đầu của một băng đảng quậy phá nào đó.>>
Sau một hồi đi bộ thả rông đầu óc và gặp lại “lũ trẻ trâu” trên đường đầy gió. Thiên Thy cũng đã đến được chỗ mình muốn đến. Là một quán coffee sân vườn.
Chính vì chán ghét cái ngôi nhà mà trong đó chẳng ai ưa mình nên Thiên Thy rất ít khi ở nhà, đối với cô ngôi nhà ấy chỉ là chỗ ở qua đêm mà thôi, phần lớn thời gian của cô là đi học trên trường và đi làm parttime vào buổi tối, dù rằng bị gia đình ghẻ lạnh nhưng Thy vẫn được họ cung cấp đầy đủ chi tiêu cho bản thân bằng cách chuyển tiền vào tài khoản riêng của cô, nhưng đó là việc của họ. Thiên Thy không cấm nhưng cũng chẳng màng đến những chuyện đó.
Việc cô đi làm parttime chẳng phải là do túng thiếu mà chỉ đơn giản là cô không biết đi đâu sau giờ tan học, về nhà lúc ấy thì lại quá sớm. Đối với cô việc hạn chế thời gian ở nhà càng nhiều càng tốt. Đã bao nhiêu lần Thy có ý định ra ở riêng nhưng không hiểu sao ba lại cấm cô tuyệt đối không được nhắc lại chuyện đó nữa.
Hồi còn học cấp hai, Thiên Thy cũng đã từng bỏ nhà đi rong không dưới ba lần, nhưng lần nào cũng bị người của ba tìm ra và bắt cô về nhà. Cô thật không hiểu nổi ba mình, một khi đã hắt hủi đứa con ruột vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-mua-roi/127760/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.