Nếu không có cuộc gọi của trợ lý kinh doanh nhắc Y Linh về cuộc hẹn lúc hai giờ chiều nay với bên đối tác thì chắc giờ này cô vẫn chưa muốn thức dậy. Dù rằng đã là chín giờ ba mươi lăm phút sáng.
Cô tự chửi thầm trong lòng, cũng tại Từ Hồng Quân mà tối qua đến hơn ba giờ sáng cô mới thật sự được ngủ say giấc.
Không có tiếng động bên ngoài phòng khách, cô đoán chắc anh đã đi về lúc cô còn ngủ.
Cô mở cửa phòng ngủ nhìn ra và biết mình đã sai hoàn toàn. Từ Hồng Quân vẫn còn ngủ trên sô pha nhà cô.
Y Linh đến ngồi xuống ghế đối diện, phân vân không biết có nên đánh thức anh hay không.
Thời tiết sáng hôm nay có vẻ rất đẹp. Nắng ấm chiếu xuyên qua màn cửa sổ tạo thành những mảng tranh tối tranh sáng trên sàn nhà. Y Linh ngắm nhìn gương mặt điển trai của Từ Hồng Quân đang say sưa trong giấc nồng. Một cảm giác rất đỗi nhẹ nhàng và yên bình.
Anh vẫn toát lên vẻ quyến rũ, phong trần thu hút sự chú ý của cô hệt như lần đầu Y Linh trông thấy anh. Cô không biết mình đã vô thức mỉm cười từ lúc nào.
Y Linh đứng dậy tiến đến gần anh:
- Ngài chủ tịch, anh không về nhà đi làm hay sao?
Cô đợi một chút vẫn không thấy anh trả lời liền cuối xuống lay nhẹ cánh tay anh:
- Hồng Quân...
Đến lúc này Y Linh mới nhận ra cơ thể anh nóng hơn bình thường. Cô ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-em-noi-loi-yeu-anh/2572184/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.