Ngày mùng 9 tháng 6, trời âm u rồi đổ mưa to.
Mấy hôm nay thời tiết vẫn thế này, mà tâm trạng mình cũng như thời tiết vậy, bởi vì mình và Văn Cảnh chiến tranh lạnh rồi.
Chuyện phải kể từ thứ tư tuần trước. Trưa hôm ấy tan học mình vẫn đi về cùng Văn Cảnh, không ngờ chưa ra tới sân trường đã bị ba bạn nữ ngăn lại rồi được tỏ tình.
Mình ngơ ra không biết làm sao, thế là lập tức quay đầu nhìn Văn Cảnh. Không biết tại sao mình lại nhìn cậu ấy, có lẽ là muốn biết cậu ấy nghĩ thế nào, dù sao thì bọn mình cũng là bạn bè tốt mà. Nhưng Văn Cảnh vẫn luôn lạnh nhạt chẳng tỏ vẻ gì cả.
Thấy cậu ấy không tức giận cũng không nói gì, mình cũng chẳng biết mình hi vọng cậu ấy sẽ phản ứng thế nào. Nhưng mình biết là mình tức giận, mà cũng chẳng biết tại sao lại giận nữa. Chắc là giận tại sao cậu ấy lại bình tĩnh như vậy, nhưng tại sao lại như thế chứ?
Cuối cùng mình từ chối lời tỏ tình của bạn nữ ấy, nhưng sau đó trên đường về bọn mình không nói với nhau câu nào cả. Mình thì là giận đến mức không muốn nói chuyện, mặc dù cũng chẳng biết tại sao mình lại giận.
Sau ngày hôm đó thì bọn mình chiến tranh lạnh, nói đúng hơn là mình đơn phương chiến tranh lạnh. Mình tưởng Văn Cảnh sẽ dỗ mình, nhưng hình như cậu ấy lại dần không nói chuyện với mình nữa.
Mình muốn làm hòa nhưng lại không xuống nước được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-minh-tro-ve-se-to-tinh-voi-cau/2835364/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.