Hôm nay là ngày 16 tháng 5, đừng hỏi tại sao mấy ngày nay mình không viết nhật ký, đó là vì mình không muốn viết. Còn tại sao ngày 16 tháng 5 mình lại viết ấy hả, thì đương nhiên là vì mình vui rồi.
Sau kỳ nghỉ lễ mùng 1 tháng 5 thì quan hệ giữa mình và Văn Cảnh càng ngày càng tốt, cũng không biết nên miêu tả tốt thế nào nhưng dù sao thì chỉ cần cậu ấy cười với mình một cái là mình sẽ vui vẻ cả ngày.
Bây giờ Văn Cảnh đã tìm một công việc khác rồi, đó là bán bánh mì tại một tiệm bánh mì. Cậu ấy nói cực kỳ thích công việc này, mà hình như mình cũng bắt đầu thích bánh mì hay sao ấy, nếu không thì tại sao ngày nào cũng đi đường vòng tới đó để mua bánh mì chứ. Thế nên mình càng thêm tin tưởng mình thích loại đồ ăn khô này.
Nói đến chuyện làm mình vui nhất thì có lẽ là do hôm nay mình nhận được quà. Mình không thiếu quà, nhưng quà này do Văn Cảnh tặng nên nó không giống những món quà khác.
Đó là một chậu sen đá với những cánh hoa mập mạp.
Mặc dù Văn Cảnh nói chỉ cần tưới chút nước là nó có thể sống nhưng mình vẫn lên mạng tra cách chăm sóc sen đá, còn tới tiệm hoa mua thêm chất dinh dưỡng để chăm sóc nó thật tốt.
Văn Cảnh tặng quà cho mình, mình cũng phải mua cái gì đó tặng lại cậu ấy chứ nhỉ? Sau một hồi suy nghĩ rất lâu thì mình cảm thấy nên tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-minh-tro-ve-se-to-tinh-voi-cau/2835366/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.