Vương Vu Dạng đến bên sofa, nhìn tàn tro trong gạt tàn thuốc.
Mặt Chu Dịch không biến sắc, hầu như đã đốt hết, hẳn sẽ không phát hiện ra gì.
"Chơi vui không?"
Có tiếng nói trên đỉnh đầu, khóe môi Chu Dịch khẽ nhúc nhích: "Chơi vui."
Vương Vu Dạng ngồi xuống bên cạnh, ngửa người ra sau vùi vào sofa, biếng nhác nói: "Không ngờ Tiểu Dịch còn có sở thích này."
Chu Dịch nhìn người đàn ông nọ, phát hiện sắc mặt anh rất kém, xanh xao trắng bệch: "Không thoải mái?"
Vương Vu Dạng nhắm mắt lại: "Đau bụng."
Chu Dịch cau mày: "Ở đâu?"
"Quanh rốn." Vương Vu Dạng bơ phờ, "Từng cơn từng cơn một."
Chu Dịch nhìn anh: "Có tiêu chảy không?"
Vương Vu Dạng: "Ừm."
Chu Dịch càng nhíu chặt mày: "Buổi sáng anh ăn gì?"
"Có..." Vương Vu Dạng nhớ lại, "Chocolate, táo, nho, sữa, cà chua, còn có... hai miếng dưa hấu, không còn gì khác."
Chu Dịch đỡ trán, mấy thứ trái cây đó đều nhét trong tủ lạnh, phải rửa rồi mới ăn được, không biết đã rửa kỹ chưa.
Người đàn ông này đã quen sống trong nhung lụa rồi, không bao giờ để ý tới sinh hoạt hằng ngày, không biết rất nhiều thứ, chỉ sợ cũng không biết rửa sạch thế nào.
"Hộp thuốc của anh ở đâu? Trong phòng?"
Vương Vu Dạng nhíu mày: "Chú không muốn uống thuốc."
Ánh mắt Chu Dịch nhất thời trở nên lạnh lẽo: "Không uống thuốc, anh muốn tu tiên?"
Vương Vu Dạng bày ra vẻ mặt nghiêm túc: "Tu đây, chờ chú lên trời đứng vào hàng ngũ thần tiên sẽ xin Thái thượng lão quân thuốc tiên đưa cho Tiểu Dịch, lúc đó chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hung-dong/1775798/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.