Hùng Bạch lấp đầy bụng xong, gọi điện cho anh em mình: "Ben, em thật sự thất sủng rồi."
Ben lau khẩu M1911 yêu dấu của gã: "Tiểu Hùng thân mến, lần trước nhóc đã nói rồi."
"Lần trước chỉ là cảm giác, khả năng thôi," Hùng Bạch quay quay ghế than thở, "Lần này là khẳng định."
Ben nói: "Vậy thì thật là một câu chuyện buồn."
"Em không có buồn, được rồi, thì có một xíu; nhưng em càng tò mò vì sao em không nghĩ ra chuyện này hơn, em không thấy chỉ số IQ của mình có vấn đề, em là một thiên tài, thế nhưng thật sự không hiểu nổi lão đại mà."
Hùng Bạch phiền muộn lẩm bẩm, tóm tắt ngắn gọn lần mình nhìn trộm cách đây không lâu cho anh em nghe, khẩn thiết muốn biết nguyên nhân: "Ben, anh nói xem thứ gì đã gây nên sự biến đổi kinh hồn này của lão đại?"
Ben ở đầu dây bên kia im lặng, là love.
Thằng đệ này là một thiên tài máy tính, nhưng lại là đứa ngớ ngẩn trong chuyện tình cảm, tình yêu bằng với tình dục.
Còn chưa thông suốt cho nên không hiểu, mà có muốn thông suốt cũng không phải chuyện mà một hai câu nói có thể giải quyết được.
Ben vuốt ve khẩu súng lục trong tay mình, ánh sáng thoáng lóe lên nơi đôi ngươi xanh thẳm như đại dương, gã muốn tới Trung Quốc một chuyến.
Muốn xem người được leader cường đại của bọn họ chọn là ai, có chỗ nào hơn người.
Nửa đêm, đầu Chu Dịch đau như búa bổ, xương cốt toàn cơ thể như bị một chiếc búa lớn đập vào. Hắn với tay lên tủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hung-dong/1775799/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.