Edit: Osicase
Beta: Tiểu Ngọc Nhi
Trong màn trướng, thân thể hai người quấn lấy nhau.
Nữ tử —— Ngọc Vô Hạ khẽ đứng dậy, mắt phượng mê ly, toả ra vẻ quyếnrũ, nhàn nhạt nhìn nam tử nằm bên cạnh—— Mã thái thú Mã Vân Diệu, đôimôi đỏ mọng cười khẽ, thoáng mang theo ý châm chọc.
Mã Thái Thú năm nay hơn bốn mươi tuổi, khuôn mặt góc cạnh với nhữngđường nét rõ ràng, tóc mai hơi bạc, nhưng nhìn ra được lúc còn trẻ làmột mỹ nam, giờ phút này mày kiếm của ông ta khẽ nhíu, tựa hồ mơ tớichuyện chẳng ngờ, trong miệng còn nỉ non cái gì đó.
Ngọc Vô Hạ khẽ cúi người, kề sát vào nam tử, nghe thấy nam tử thở dài đầy bi thương, trầm thấp kêu một tiếng “Uyển Trăn”, khiến cho sắc mặt ả lập tức thay đổi, trong mắt mang theo hận ý, ả phẫn hận đưa tay ra,ngón tay ngọc thon dài từ từ xoa lên tấm lưng trần của nam nhân, từngđiểm từng điểm tinh tế vuốt, cố gắng khơi gợi lên dục vọng của nam tửlần nữa.
Tất cả đều là của ả, cho dù ông ta không thương ả, ả cũng khôngthương ông ta, nhưng ả không muốn nghe thấy tên một nữ nhân khác từtrong miệng nam nhân của mình. Ngọc Vô Hạ oán hận nghĩ, càng lúc càngcẩn thận trêu chọc.
Đột nhiên, Mã Thái Thú vốn đang ngủ say đưa tay ra bắt được tay củaNgọc Vô Hạ, hơi dùng sức, kéo ả ngã xuống giường, xoay người một cái épNgọc Vô Hạ dưới thân, bỗng nhiên mở mắt ra, bàn tay to xoa trước ngựcmềm mại của Ngọc Vô Hạ, vuốt ve tỉ mỉ, một cái tay khác từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoi-chon-quan-ve/1615212/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.