Mọi người trở về Diệp gia, nghỉ ngơi một đêm. Ngày hôm sau, lại gặp mặt làm quen với Bạch Hằng một hồi.
Thật ra Bạch Hằng là một người dễ gần, tuy ngày thường nhìn giống ông cụ non, lạnh lùng, bình tĩnh, nhưng tính cách thật ra có phần giốngDiệp Quân Thanh, lòng dạ ngay thẳng, không làm bộ làm tịch, nghĩ cái gìthì làm cái đó.
Cũng không lâu lắm, sau khi Diệp Quân Thanh và Bạch Hằng đánh nhau một trận, đã bá vai bá cổ, cấu kết với nhau làm việc xấu.
Diệp Quân Mạc nhìn nhị đệ nhà mình trong nháy mặt lừa gạt Bạch Hằngvào tổ chức, vô cùng bất đắc dĩ, nhưng cũng không nói gì, quay về thưphòng, ôi chao, nghĩ đến mấy ngày không ở nhà, phụ thân mình lại lo thân mật với mẫu thân. Chuyện cần xử lí trong nhà có lẽ là đã chất thành núi mất rồi.
Mấy ngày nay không thấy Diệp Quân Lan và Mã Văn Tài, hiển nhiên đã tìm một nơi an tĩnh, hưởng thụ thanh nhàn hiếm có này.
“Tu Nhân, sao huynh lại đến đây?”Diệp Quân Lan rót cho Mã Văn Tài một chén trà, hỏi.
“Ta nghe nói Chúc Anh Đài đào hôn, lại nghe nói tân lang là BạchHằng, có chút lo lắng, nên đến.” Mã Văn Tài cầm chén trà Diệp Quân Lanrót cho mình, nhấp qua một ngụm, cũng ngon đấy, hiếm khi Lan Nhi tự tayrót trà cho mình, để chén trà xuống, nói tiếp: “Lúc trước muội đã đồng ý với ta chuyện gì?”
Ta không ở bên cạnh, nhớ phải bảo vệ mình cho tốt, đừng khiến ta lo lắng.
“Chuyện đó, chuyện đó…” Diệp Quân Lan thoáng chốc cứng họng, sau đóvẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoi-chon-quan-ve/1615193/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.