Kỳ thật, mặc dù cha con Bạch gia bao vây mọi người trong Chúc giatrang, nhưng cũng không gây khó dễ gì, chỉ cần Chúc gia có thể cho bọnhắn một lời giải thích rõ ràng là được.
Nhưng mà, Chúc gia có thể giải thích thế nào đây? Chúc Anh Đài đàohôn, hiện tại ngay cả bóng người cũng đã không còn, Chúc gia không có nữ nhi thứ hai đợi gả, cho nên cục diện này cứ như vậy đóng băng.
Trải qua một đêm đột biến này, Chúc viên ngoại đã kiệt sức từ lâu,trong nháy mắt tựa như già đi rất nhiều. Mấy năm gần đây, sức khỏe củaChúc mẫu cũng không còn như trước, vị phu nhân luôn kiên cường mạnh mẽrốt cuộc không đè nén được tâm sự của mình, thoáng cái đổ bệnh. Chúc Anh Tề vừa phải chu toàn với cha con Bạch gia, vừa lo lắng đến cảm xúc củakhách khứa, còn phải chiếu cố cha mẹ, mệt mỏi không chịu nổi.
Kỳ thực mối quan hệ giữa hai nhà Diệp Chúc rất tốt, hai ca ca Diệpgia và Chúc Anh Tề coi như là bằng hữu. Nhàn rỗi không có chuyện gì làm, cũng trợ giúp trấn an tân khách, mà Diệp Quân Lan y thuật khá, tấtnhiên nhận công việc chăm sóc Chúc mẫu, điều này khiến Chúc Anh Tề thởphào nhẹ nhõm một hơi.
Mấy ngày sau:
“Bá mẫu, uống chén thuốc này trước đi!” Diệp Quân Lan bưng chén thuốc từ trong tay nha hoàn đi tới, cầm thìa, xúc một muỗng, nhẹ nhàng thổinguội, rồi bón cho Chúc mẫu lúc này đang ngồi tựa lên đầu giường.
Chúc mẫu chậm rãi mở miệng, từ từ uống.
Uống xong, Diệp Quân Lan giao lại chén không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoi-chon-quan-ve/1615192/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.