Edit: Leticia
Beta: Tiểu Ngọc Nhi
Gần đây, Vương Lam Điền vô cùng biết điều, không hề tìm Chúc Anh Đàivà Lương Sơn Bá để gây sự. Hắn vốn không phải người xấu, chỉ là một đứanhỏ bị làm hư thôi, được giáo huấn lần này, cũng lười tự làm mất mặtmình. Không có hắn làm loạn linh tinh, Trần Tử Tuấn thì bận việc yêuđương, không rảnh tìm đệ tử gây phiền toái, trong thư viện thoáng chốcyên tĩnh hẳn.
Cuộc sống thường ngày của Diệp Quân Lan trôi qua cũng có hương có vị, hàng ngày cứ theo lệ thường đi học, thỉnh thoảng đi theo Mã Văn Tàinhìn Vương Lam Điền làm trò cười cho thiên hạ, thờ ơ lạnh nhạt với ChúcAnh Đài đang cùng Lương Sơn Bá ngọt ngào huynh đệ tình thâm.
Lúc nhàn hạ, lại lôi kéo Mã Văn Tài đến sau núi ngắm hoa đào, tâm sựcùng tửu quỷ đại thúc, đùa giỡn, hoặc hái chút hoa đào thử làm rượu. Cókhi tính tình nổi lên, liền đánh đàn, tửu quỷ đại thúc cũng chỉ cho mộthai câu, hoặc là đánh cờ, nhưng đa số là Mã Văn Tài đánh cờ với tửu quỷđại thúc, nàng đứng ngoài xem. Đương nhiên cũng có khi uống chút rượu,lãnh nguyệt bích hồ, rừng đào tươi đẹp đã không tệ rồi, lại được nghetửu quỷ đại thúc nói chuyện, bộ dạng hăng hái, lúc đó nàng mới cảm thấyđại thúc thật đúng là Đào Uyên Minh hái cúc dưới rào đông.
Cho nên, cuộc sống trong thư viện cứ như vậy trôi qua, hoa đào phíasau núi khô héo, cánh hoa rơi đầy đất, đợi năm sau lại nở rộ. Thoángchốc đã đến tiết Đoan Ngọ rồi.
Vào tiết Đoan Ngọ thư viện Ni Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoi-chon-quan-ve/1615181/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.