Tiểu Tuyết lại hỏi Liêm Đông:
–" Ngươi làm gì mà chạy hớt ha hớt hải vậy?"
–" Còn không phải là sợ các người đi mất sao"
Vũ Khanh thấy Liêm Đông thì bộ dáng nghiêm túc lại, hỏi:
–" Bên chỗ ngươi thế nào rồi, sắp xếp thoả đáng rồi chứ?"
–" Đều an bài thoả đáng rồi, bà yên tâm"
–" Ừm, vậy chúng ta về thôi. Về trọ xem tình hình thế nào."
Ba người cùng đi về trọ, mới vừa gặp tiểu nhị, hắn đã đá mắt ra hiệu gì đó. Bọn họ cùng lên phòng Tiểu Tuyết, đóng cửa ngồi xuống uống trà. Linh Tuyết hỏi:
–" Sao mấy người không về phòng của mình, lại đến phòng ta làm gì?"
–" Đến phòng cô uống trà thôi" Liêm Đông nói
–" Phòng ngươi không có trà sao?"
Liêm Đông cầm chén trà, đứng bật dậy
–" Sao cách nói chuyện của ngươi và bà ta giống nhau quá vậy? Ta chẳng qua chỉ ương ké ngụm trà, các ngươi cũng không cho. Đúng là bủn xỉn."
–" Vấn đề không phải là ta bủn xỉn hay không. Vấn đề là phòng của ngươi cũng có trà"
–" Được rồi, ta không cãi với cô nữa. Vũ Khanh bà bà, để mấy bách tính ở chỗ của bạch y nhân ta thực sự rất lo. Nhỡ bọn chúng phát hiện, vậy tính mạng của họ sẽ nguy hiểm mất"
Vũ Khanh đặt ly trà xuống, nói với Liêm Đông:
–" Vậy nên chúng ta càng phải cẩn thận, và hành động nhanh gọn. Nếu sớm biết được các cơ quan nơi đây, vậy chúng ta sẽ dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoang-hon-ta-gap-nguoi/2991717/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.