Chương trước
Chương sau
Đợi 1 lát không thấy ai đến, Tiểu Tuyết và Vũ Khanh chợp mắt một lúc. Không ngờ vừa tỉnh dậy đã là trưa hôm sau.

Có vẻ như thời gian này họ khá mệt mỏi, nên mới ngủ say như vậy.

Nhưng khi tỉnh dậy nhìn thấy gương mặt quen thuộc, Tiểu Tuyết lại nhảy cẫng lên vui sướng.

- " Mẫn ma ma! Là người thật sao! Tại sao người ở đây"?

Linh Mẫn xoa đầu Tiểu Tuyết rồi cười.

- " Không phải con gửi thư nói ở đây có yêu quái sao, ta đến đây để tiêu diệt bọn chúng."

- " Con chỉ gửi thư nhờ các tộc nhân khác đến, không ngờ người lại đích thân tới đây."

- " Việc trong thư con nói ta thấy khá trọng đại, nên phải đích thân tới."

Linh Mẫn lại nhìn sang Vũ Khanh, vừa nhìn liền phát hiện người này sử dụng dịch dung thuật. Chỉ là không biết tâm cơ thế nào, rất có thể sẽ hại đến thánh nữ.

Nhưng Nghe Tiểu Tuyết nói, Vũ Khanh đã cứu cô ta. Còn giúp rất nhiều bách tính khác, Linh Mẫn mới tạm gác sự đề phòng qua một bên.

- " Con nói ở đây có rất nhiều yêu quái, mau dẫn ta đến đó xem sao."

Tiểu Tuyết giận Linh Mẫn đến thành, nhìn thấy nơi này nhiều yêu quái đến vậy, lại chẳng có chút dương khí, bà ta cũng lấy làm kinh ngạc.

- " Tại sao nơi này lại có nhiều tiểu yêu như vậy. Chuyện này chắc chắn có ẩn tình. Mấy ngày nay con có gặp chuyện gì kì lạ không?"

- " Có chứ! Lúc ở Trần Nam đang Con đã thấy rất nhiều người bị điều khiển tâm trí, hành động cứ như một con rối vậy. Còn có một nhóm người của Hắc pháp sư gì đó hạ bùa bọn họ."



- " Bọn chúng muốn biến những con người này thành yêu quái giết người sao? Những người ở đó sao rồi"?

- " Những người đó đã bị bọn con tiêu diệt, tạm thời do một kẻ tên Liêm Đông xử lý. Trước khi tìm được thuốc giải, chúng ta vẫn phải thổi sáo cho bọn họ nghe hàng ngày. Đúng không"?

- " Ha ha! Đúng vậy! Xem ra lần này ra ngoài con đã trưởng thành nhiều rồi. Cách làm việc này không khác với phụ thân con năm xưa."

Vũ Khanh nhìn hai người chỉ mải tâm sự này, sợ bọn họ quên việc chính. Nên cố ý ngắt lời.

- " Không biết với chuyện này, trưởng lão có cách giải quyết nào không?"

Linh Mẫn ngạc nhiên

- " Sao ngươi lại biết ta là trưởng lão?"

- " Ta đoán ra thôi, có rất nhiều chuyện chỉ cần bỏ chút tâm tư sẽ biết ngay."

Linh Mẫn tuy nghi ngờ Vũ Khanh, nhưng người này đã từng cứu Tiểu Tuyết. Suốt đường đi lại luôn chăm sóc cô, dù không biết đối phương tiếp cận thánh nữ với mục đích gì. Nhưng trước tiên bà ta không thể quá vô lễ.

- " Về chuyện này chúng ta chỉ cần đuổi đám tiểu yêu vào nơi đưa bọn chúng ra là được. Nhưng trước tiên chúng ta bắt buộc phải phá được kết giới phong tiên. Chỉ có như vậy, ta mới có thể vào bên trong. Thi triển pháp thuật, mở ra vòng chuyển dịch, đưa bọn chúng quay lại rừng U Minh."

- " Vậy trưởng lão có biết cách phá giải kết giới này không?" Vũ Khanh hỏi

- " Chúng ta chỉ cần tìm ra con mắt của kết giới, sau đó lần lượt phá nó đi là được. Nhưng chuyện này cần phải vào thành mới làm được, chỉ là...."

Linh Mẫn có chút do dự, vào thành không cẩn thận 1 chút sẽ mất mạng. Bà ta không thể vào thành, Tiểu Tuyết tuy có thể vào. Nhưng Linh Mẫn chắc chắn sẽ không để cô ta mạo hiểm.

Người duy nhất có thể làm việc này chính là Vũ Khanh. Nhưng những chuyện liên quan đến tính mạng, sao có thể ép buộc người khác. Ấy vậy mà Vũ Khanh lại trực tiếp yêu cầu để bản thân vào trong.



Linh Mẫn nhắc nhở rất nhiều lần, rằng bên trong rất nguy hiểm. Nhưng Vũ Khanh đã quyết tâm, không ai có thể cản được.

Sau khi được Linh Mẫn chỉ dạy cách phá trận, Vũ Khanh từ tường thành nhảy vào bên trong. Cô ta được phủ lên thân 1 lớp pháp thuật, khiến lũ yêu không thể phát hiện ra được. Nhưng nó chỉ có tác dụng trong nửa canh giờ.

Nếu nửa canh giờ sau, Vũ Khanh không phá được kết giới, ra khỏi thành. Thì cô ta sẽ bị yêu quái ăn thịt.

Trấn Tam Định tuy không lớn lắm, nhưng toà thành này lại khá to. Dẫu có nhiều người cùng lúc tìm kiếm cũng khó, huống chi Vũ Khanh chỉ đơn độc có một mình.

Đã gần nửa canh giờ trôi qua, kết giới vẫn không có chút động tĩnh gì. Tiểu Tuyết và Linh Mẫn ở bên ngoài lo lắng đến đứng ngồi không yên.

- "Mẫn ma ma! Người nói xem, có phải bà ta đã bị yêu quái ăn thịt rồi không?"

- " Tuy bà lão này là phàm nhân, nhưng luận về võ công và tài trí đều hơn người. Ta tin y có thể phá được kết giới, hóa dữ thành lành."

Linh Mẫn im lắc một lúc rồi lại nói tiếp.

- " Phải rồi! Người này không biết lai lịch thế nào, nhưng ta nhận ra, y đang dùng dịch dung thuật để thay đổi dung mạo. Hiện tại còn chưa biết đối phương là địch hay bạn, thánh nữ nhất định phải đề phòng."

- " Dịch dung thuật! Bà ta chỉ là người phàm, sao có thể dùng phép thuật lợi hại như vậy được."

- " Có một số người có khả năng bấm sinh, hoặc được tiên nhân chỉ dạy. Có thể sử dụng một vài loại phép thuật. Ta nghĩ người này chắc cũng không ngoại lệ."

- " Ma ma nói đúng rồi. Bà ta chính là đồ đệ do phụ thân nhận, lúc người ngao du ở bên ngoài."

- " Người có chắc y thực sự là đồ đệ của thánh trưởng không?"

Tiểu Tuyết còn chưa kịp nói gì thì cách giới đã biến mất. Xem ra Vũ Khanh đã thành công phá bỏ nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.