Vào lúc kỳ nghỉ sắp kết thúc, Người nhà hai bên đã hẹncùng đi du lịch, An Nặc Hàn cầm bản đồ thế giới hỏi cô muốn đi đâu.
Cô không hề do dự chỉ thẳng vào Hy Lạp, "Em muốnđi Hy Lạp."
"Trừ đấy ra thì chỗ nào cũng được!" An NặcHàn hoàn toàn cự tuyệt.
"Anh Tiểu An, anh dẫn em đi Hy Lạp được không,anh đã từng hứa với em rồi." Cô lại sử dụng một chiêu tất sát, lay laycánh tay anh.
"Không được!"
"Xin anh đấy."
Anh nhìn cô, rất chăm chú mà cũng rất nghiêm túc:"Chờ em trưởng thành, anh sẽ đưa em đi Hy Lạp... cử hành hôn lễ!"
Cô kích động nhào tới, đè anh ngã xuống, dựa người vàolồng ngực anh, sự kinh ngạc khó kìm nén được chợt biến thành một loại bithương, cô cười đến chảy nước mắt.
"Sao lại khóc?"
Cô sụt sịt, lắc đầu cười. Hạnh phúc tới quá bất chợt,cô hơi không tiếp nhận nổi!
"Bé con ngốc!" An Nặc Hàn trở mình, khuỷutay chống lên ghế sofa, nửa người đè lên cô, giúp cô lau đi nước mắt. Lòng bàntay ấm áp lưu luyến trên khuôn mặt cô.
Cô cũng vươn tay, tinh tế vuốt ve khuôn mặt của anh,nước da trơn nhãn mà co dãn có cảm giác khoan khoái dễ chịu khó tưởng tượng.
Nụ cười bên khóe miệng anh dần biến mất, đôi môi từ từtiến đến.
Mạt Mạt căng thẳng kéo căng vạt váy, mở to mắt thấymôi anh đến càng lúc càng gần.
"Nhắm mắt lại."
Cô ngoan ngoãn nhắm mắt lại. Bờ môi mềm mại ấm áp đặttrên môi cô, lòng cô trầm xuống, cơ thể tê rần, nhịn không được cả người runlên. Anh hôn cô! Nhận thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-lon-nhe-duoc-khong/34256/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.