🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trên đường về nhà, Mạt Mạt càng nghĩ càng cảm thấy bảnthân mình rất ích kỷ, chia rẽ một đôi uyên ương.

"Cho dù người anh ấy có thuộc về cô, tâm anh ấyvĩnh viễn thuộc về tôi!" Những lời này của Vi cùng với sự sa ngã của cô ấykhiến cho cô hiểu được một đạo lý, nếu cô buông tay, người đau đớn chỉ là mộtmình cô, cô không buông tay, cả ba người đều phải chịu dày vò...

Mạt Mạt cứ trong tình trạng ngơ ngơ ngẩn ngẩn về đếnnhà, từ xa đã nhìn thấy Tư Đồ Thuần ngồi trong sân cắm hoa. An Dĩ Phong đứngbên cửa sổ tầng hai say sưa nhìn bà, ánh nhìn dịu dàng kia tựa như đã duy trìrất rất lâu...

Mọi người đều nói năm tháng là kẻ thù của phụ nữ, phụnữ đã qua ba mươi thì sẽ không còn xinh đẹp.

Thật ra không phải thế, cái đẹp chân chính của mộtngười phụ nữ là sự quyến rũ tiềm ẩn kết tinh qua bao năm tháng. Tựa như Tư ĐồThuần, sóng mắt của bà luôn luôn trong lành như nước mát, dung mạo của bà lúcnào cũng dịu dàng tao nhã, cái đẹp của bà là sự quyến rũ đặc biệt phát tán từtận sâu trong con người...

Đặt vào con người Tư Đồ Thuần, cái loại đẹp này khônghề tục.

Nhớ tới Tiêu Vi, tâm tình của Mạt Mạt lại càng nặng nềhơn. Cô uể oải chào Tư Đồ Thuần một câu: "Cô Tiểu Thuần!"

"Mạt Mạt, cháu làm sao vậy? Sao trông buồn rầuthế." Bà thân thiết hỏi thăm.

Cô lắc đầu.

Tư Đồ Thuần tiếp tục hỏi: "Có phải Tiểu An lạivừa bắt nạt cháu không?"

"Không phải ạ."

Mạt Mạt từ từ đi tới

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-lon-nhe-duoc-khong/34255/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chờ Em Lớn Nhé Được Không
Chương 11
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.