🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

An Nặc Hàn lúc này đang ở trên máy bay từ Australiađến Anh. Anh nhắm mặt lại, mệt mỏi ngồi dựa vào ghế, cảm giác như trước naychưa bao giờ mệt mỏi như thế.



Khi anh nhìn thấy Mạt Mạt dùng tính mạng của bản thânbảo vệ một người con trai khác, khi anh nghe thấy Mạt Mạt nói ra: "Con khôngmuốn! Một chút cũng không muốn... Trước đây con còn nhỏ, không hiểu biết. Hiệnnay con đã trưởng thành rồi, con hiểu rõ cái gì mới là cái con muốn.", anh rất muốn hỏi cô:



Khi cô bảy tuổi, người khác chế nhạo cô không gả điđược, vì sao cô không nói như vậy?



Khi cô cầu nguyện với sao băng, vì sao không nói nhưvậy?



Khi anh nói trong điện thoại rằng muốn cưới cô, vì saocô không nói như vậy?



Khi đó anh còn chưa yêu Mạt Mạt, anh có thể rất thảnnhiên tiếp nhận.



Nhưng hiện tại, anh với Mạt Mạt không còn là tình thânđơn thuần, cô đã chiếm giữ toàn bộ anh, phần tình cảm này nên gửi gắm nơi nàođây?



Anh không hỏi, vì cô là một đứa trẻ. Một đứa trẻ bấtkể làm sai cái gì, đều có thể tha thứ được.



Là lỗi của anh, là anh đã biết tình cảm của một đứathể không thể là thật, anh còn muốn tin tưởng.



Việc đã đến nước này, anh hẳn là cần nên tôn trọng lựachọn của Mạt Mạt, mỗi người đều có quyền lựa chọn người mình yêu.



Anh không muốn miễn cưỡng Mạt Mạt, nghĩ lại năm đó côcũng không hề miễn cưỡng anh. Thế nhưng anh nên đối mặt với áp lực từ gia đìnhthế nào, làm sao

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-lon-nhe-duoc-khong/2088407/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chờ Em Lớn Nhé Được Không
Chương 19
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.