Cho Em Hạnh Phúc là tiểu thuyết tình yêu tuổi teen. Chuyện kể về một người con gái đã từng chịu tổn thương trong quá khứ nên cô luôn sống khép mình với hiện tại. Cô cho rằng:" Đời người chỉ là một vở kịch mà từ lúc cô sinh ra đã phải diễn một vở bi kịch và nếu vở kịch đời người thì cần gì phải sợ tổn thương"
“Ánh chiều tà đang dần dần buông xuống, bức màn về đêm cũng được kéo lên thay thế cho không gian. Cuộc sống phải chăng như một vở kịch được thượng đế sắp đặt sẵn chỉ cần nhấn nút "cancel" là kết thúc một đời người hay nhấn nút "enter" là một sinh linh sẽ chào đời tiếp tục theo đó mà diễn. Ở đâu đó còn sót lại những ánh sáng yếu ớt xuyên qua cửa sổ vào căn phòng nhỏ màu trắng nhưng đầy đủ đồ dùng cần thiết.
Người con gái với dáng vẻ cô đơn đứng tựa bên khung cửa sổ như đang chìm về một thế giới khác. Cô cao hơn 1m6 nước da trắng như sữa, mái tóc dài đen suôn mượt, đôi môi hồng, cái mũi nhỏ xinh kết hợp với đôi mắt to đen láy làm nổi bật lên khuôn mặt trái xoan không tỳ vết; tuy không gọi là tuyệt mỹ nhưng cũng khá xinh đẹp.
Những âm thanh bên ngoài làm cô chợt tỉnh kéo tất cả về thế giới hiện tại, thì ra những người ở phòng bên cạnh đều đã làm về nên thời điểm này trở đi sẽ nhộn nhịp với tiếng nói tiếng cười cả tiếng nhí nhố của lũ trẻ gọi nhau tạo thành một bức tranh sinh động.