Chập 1:
Tuần chủ nhật này được nghỉ nhưng Lyly lại dậy sớm hơn thường ngày, cô ngồi bên khung cửa nhìn xa xăm vô định.
Kể từ khi thấy Tinh Quân cùng bạn gái trong nhà hàng cô luôn tránh né anh cho dù Vỹ My có gọi rũ đi chơi, Thanh Trúc biết nên cũng không ép còn Quang Long cũng gọi mấy lần hỏi thăm cô.
"Một tuần trôi qua nỗi đau ngày nào cũng lắng xuống có phải vì không gặp anh nên mới thế, nếu như không gặp anh nữa thì chắc mình có thể sẽ quên được anh" mới nghĩ đến thế nước mắt cô lăn dài.
Take me to your heart...
Nhìn thấy Thanh Trúc gọi cô đưa tay quẹt nước mắt, đằng hắn một tiếng để lấy lại giọng bình thường.
- Mình nghe.
- Lyly, tâm trạng cậu tốt chứ.
- Sao cậu hỏi vậy, mình vẫn bình thường mà.
- Ừm...
- Cậu có việc gì à.
- Lyly, chị Vỹ My gọi cho mình nói anh Quân mời cơm mừng bạn anh ấy ở Mỹ mới về, Vỹ My nói cậu nên đến.
-............
- Lyly, mình biết anh Quân đón ai, nếu cậu thấy không tiện mình sẽ nói giúp cậu, không sao đâu.
- Không mình sẽ đến, ở nhà hàng Phương Đông phải không, mấy giờ vậy Thanh Trúc?
- 10 giờ 30 phút, mình sẽ qua đón cậu.
- Không cần đâu mình ổn mà, cậu đi với anh Minh đi "cô cười cười".
- Vậy mình cúp máy đây, một lát gặp.
- Ừm, một lát gặp.
Cũng không thể trốn tránh cả đời được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-hanh-phuc/2391026/chuong-8-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.