“Đào Hoài Nam nghe thấy Trì Sính lạnh lùng chế giễu: “Em bảo vệ cậu ta thế à?””
Đào Hoài Nam thốt lên câu “Em không cần anh”, bất kể sau đó cậu nói gì cũng không quan trọng. Cậu tự cậy mạnh nói ra câu này, người ta đau bao nhiêu lòng mình đau hơn gấp bội.
Cậu đã nói không cần, Trì Sính cũng không quản cậu nữa.
Ở trường học không để tâm, về nhà cũng không ngó ngàng.
Lúc ấy Đào Hiểu Đông không ở nhà, Đào Hoài Nam nóng đến nỗi chảy mồ hôi, cậu sờ khắp nơi tìm điều khiển nhưng không thấy. Đổi lại là trước kia, không cần cậu cảm thấy nóng Trì Sính đã tự giúp cậu điều chỉnh nhiệt độ rồi, Trì Sính vẫn rất thấu hiểu cậu, lặng lẽ chuẩn bị cho cậu một môi trường thoải mái.
Đào Hoài Nam ngồi lặng trên giường, tì cằm lên đầu gối, cằm nhọn cấn vào đầu gối, cảm giác hơi nhoi nhói.
Sau đó cậu nhỏ giọng gọi “Anh nhỏ”, bảo rằng, “Em hơi nóng”.
Trì Sính liếc mắt nhìn cậu, anh đứng dậy tìm quanh bốn phía, tìm thấy chiếc điều khiển lọt trong khe gối, ném ra bên cạnh Đào Hoài Nam.
Đào Hoài Nam cẩn thận sờ rồi bấm vào vòng tròn lớn trên điều khiển, sợ chỉnh sang hình thức khác, cậu không tự điều chỉnh lại được.
Điều hòa bật lên, gió thổi ra, Đào Hoài Nam nghe thấy tiếng Trì Sính bỏ ra khỏi phòng. Cậu ngồi dưới điều hòa phả hơi lạnh, thầm nghĩ liệu bị cảm rồi Trì Sính có để ý tới cậu không. Nhưng cuối cùng vẫn không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593171/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.