Đào Hoài Nam không muốn nói chuyện này ra, cậu hiểu rõ tính Trì Khổ, sợ Trì Khổ sẽ đi đánh nhau.
Có nhiều bạn học sinh túm tụm hút thuốc như vậy, Trì Khổ lại chỉ có một thân một mình, Đào Hoài Nam sợ anh không đánh lại nổi còn chịu thua thiệt. Dù có đánh lại được cũng không nên đánh, nhỡ bị thương thì làm sao bây giờ?
Đào Hoài Nam không nhắc tới chuyện xảy ra trong phòng vệ sinh ngày hôm ấy, ai ngờ lại bị cậu bạn bàn dưới bóc mẽ chứ.
Sao mà nhiều chuyện vậy hả…
“Cậu ta nói gì vậy?” Trì Khổ nhướng mày, hỏi Đào Hoài Nam.
“Ai mà biết được cậu ta nói gì…” Đào Hoài Nam ôm lấy cánh tay Trì Khổ, kề mặt lại gần nhỏ giọng nói: “Đừng để ý tới cậu ta.”
Trì Khổ nói: “Có người bắt nạt em à?”
“Đâu có đâu, làm gì có.” Đào Hoài Nam sực nhớ ra ở bên ngoài không được dán mặt gần như vậy, hình như ôm cánh tay cũng không được, không chắc chắn hỏi: “Bây giờ là cấp ba à?”
Trì Khổ chẳng còn tâm trạng để ý xem có phải cấp ba hay không, anh hỏi: “Hôm đó không phải em tự ngã à?”
“Em tự ngã mà,” Nay Đào Hoài Nam đã lớn rồi, không còn mỏng manh yếu đuối như trước kia nữa, nhưng vẫn chưa quên biệt tài nũng nịu ngày xưa, cậu ghé sát lại gần Trì Khổ, nhỏ giọng nói bằng âm lượng chỉ hai người mới có thể nghe thấy: “Em ngốc như vậy, anh lại không ở đấy, mà sàn nhà rõ là trơn á, em bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593135/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.