Không biết trong phòng vệ sinh có bao nhiêu người, nghe tiếng nói và tiếng bước chân có lẽ ít nhất cũng hơn mười người. Đào Hoài Nam biết rõ mình không có khả năng phản kháng, một cậu bé mù đương nhiên không có cơ hội thắng trước người mắt sáng rồi, cậu chỉ có thể không để bản thân quá chật vật mà thôi.
Cậu chống người đứng dậy, nghe thấy tiếng cười cách mình không xa, đương nhiên cũng lúng túng khó xử, nhưng cậu không quá tức giận, nhiều hơn cả có lẽ là cảm giác bất lực. Dù sao không phải mọi người ai cũng tốt bụng, cho dù anh trai có bảo vệ cậu tốt tới mấy thì cậu cũng đã từng phải nghe điệu cười giễu kia rất nhiều lần rồi.
Đào Hoài Nam đứng lên rồi cũng không cử động nữa, bây giờ cậu như con bươm bướm dưới móng vuốt mèo, bất động mới có thể khiến người ta mất đi hứng thú trêu đùa.
Nhưng thế mà cái đám học sinh hư hút thuốc hôm nay lại không hề coi như cậu không tồn tại, Đào Hoài Nam đứng được một lúc lại có người đẩy cậu, Đào Hoài Nam đứng hơi ngả người về phía trước, lại bị vấp chân, cậu chau mày, đến khi sắp ngã một lần nữa thì chống lòng bàn tay xuống đất, không hé một tiếng nào.
Phòng vệ sinh trơn trượt, Đào Hoài Nam bị ngã hai lần, quần cũng bị ướt sũng.
Có mấy bạn nam ngoan hiền đi ngang qua trông thấy, muốn nói điều gì đó nhưng không dám gây sự với đám con trai hút thuốc kia, chỉ có thể do dự bỏ đi. Đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593134/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.