Trì Khổ đối mặt với câu nói “Đó giờ cậu không thích tớ” của Đào Hoài Nam, mấy giây sau đột nhiên chau mày lại bảo: “Cậu đừng có kiếm chuyện nữa.”
Thái độ của Đào Hoài Nam với cậu ấy đã gần như bình thường rồi, không tỏ thái độ gì khẽ “Ừm” một tiếng.
“Ừm” xong thấy Trì Khổ không để ý tới cậu, lại nói “Được rồi.”
Thi thoảng anh trai có thể hiểu được suy nghĩ nhạy cảm của Đào Hoài Nam, nhưng chung quy Trì Khổ không cùng một đường thẳng với cậu. Trì Khổ có thể lớn tới từng tuổi này hoàn toàn là sinh trưởng trong hoàn cảnh khốc liệt, Đào Hoài Nam cứ quấy nhiễu bên cạnh, Trì Khổ nhìn vào cảm thấy đúng là cái đồ phiền toái.
Trẻ ở nông thôn không giống như vậy, Trì Khổ là một ngoại lệ, ngoài chạy ra khỏi nhà và chịu đòn roi ra thì không còn việc gì khác, nhưng những đứa trẻ nông thôn bình thường không để ý xem liệu người khác có thích mình hay không, thời gian nhảy lên mái lật ngói, ra sông trượt băng còn không đủ dùng nữa là. Đào Hoài Nam nhạy cảm và dễ tự ái như vậy cũng bởi vì mắt mù ở nhà kìm nén mà ra, thế giới của cậu quá nhỏ bé.
Có đôi lúc Trì Khổ thực sự cảm thấy phiền với cậu thật.
Ví dụ như những lúc Đào Hoài Nam đi mách lẻo, Trì Khổ cảm thấy rất phiền.
Hay những khi nói mấy lời khó chịu giống như bây giờ, khiến người ta không biết phải đáp lại thế nào, những lúc như vậy Trì Khổ cũng cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593123/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.