🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kể từ ngày hôm đó, Trì Khổ thường xuyên chú ý nhìn đôi mắt của Đào Hoài Nam.



Đào Hoài Nam không biết người khác đang nhìn chòng chọc mình, suy cho cùng thứ ánh mắt này sờ không được nhìn không thấy, cậu thường xuyên không đề phòng bị Trì Khổ ở bên cạnh dọa nhảy dựng lên, quát cậu, bảo cậu đừng đảo mắt.



Đào Hoài Nam bị quát khó tránh khỏi cảm thấy tủi thân, nhỏ giọng cãi lại: “Không đảo…”



Trì Khổ nói: “Đừng cứ đảo như rang lạc.”



“Tớ không đảo mà..” Đào Hoài Nam nhắm mắt rồi lại mở ra, vô tội hỏi: “Bây giờ có đảo không?”



“Có.” Trì Khổ chau mày, vẻ mặt dữ dằn, giọng cũng hung dữ, “Nhìn về phía trước, đừng đảo trái đảo phải.”



Đào Hoài Nam khóc tới nơi: “Tớ không nhìn được mà.”



Trì Khổ không biết phải nói gì, hai người không nói rõ được với nhau. Đào Hoài Nam bị cậu quát ngoài tủi thân ra còn cảm thấy hơi sợ hãi, sợ mắt mình sẽ xấu hơn, cảm thấy vô cùng hoang mang.

Mắt Đào Hoài Nam rất to, đồng tử mắt đen láy gần như lồi ra ngoài, mắt vừa cử động là có thể nhìn ra được ngay. Cả tuần này đi học Trì Khổ nói cậu hoài, nói đến mức Đào Hoài Nam cảm thấy hơi sợ cậu ấy.



Lúc đi ngủ cậu tự lần mò bò lên giường, mặt hướng về tường, đưa lưng ra ngoài, còn không buồn nắm vỏ gối nữa.



Trì Khổ ló đầu ra nhìn cậu, cô bảo mẫu nhắc cậu phải nằm yên, sắp tắt đèn rồi. Cậu không cử động nữa, nhưng vẫn nhổm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593122/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chó Dữ Lâu Năm
Chương 12
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.