Trải qua một đêm mất ngủ, cuối cùng Từ Khánh Dung cũng đã nghĩ thông suốt mọi chuyện. Cô hạ quyết tâm phải từ bỏ Tống Duật. Ly hôn có lẽ là giải pháp tốt nhất vào lúc này, giải thoát cho cả cô và hắn. 
Đầu giờ chiều, Phương Mỹ Anh đến quầy thu ngân bệnh viện để làm thủ tục ra viện giúp Từ Khánh Dung. Đến cả Cố Bắc Thành và Phương Thái Khang còn có mặt, vậy mà người mang tiếng là chồng kia lại không hề xuất hiện. 
“Tống Duật đâu?” Cố Bắc Thành hỏi. 
Từ Khánh Dung im lặng không trả lời. Cô đứng dậy, đem theo bộ đồ bệnh nhân vừa mới thay ra, đưa cho y tá đang đứng ở bên ngoài. 
Ánh mắt Phương Thái Khang dõi theo từng bước đi của cô, cả người an tĩnh đứng dựa vào bức tường đằng sau, tay khoanh trước ngực, nhẹ nhàng nhún vai rồi nói: 
“Hình như chiều nay cậu ta có một cuộc họp quan trọng ở công ty, cho nên mới không đến.” 
“À.” Cố Bắc Thành bật lại một tiếng. 
Hóa ra trong mắt Tống Duật, Từ Khánh Dung không chỉ xếp sau mỗi Từ Khánh An, mà còn… nhiều thứ khác nữa. 
“Hai người các anh ai cũng bận rộn, tự nhiên hôm nay lại chạy đến đây đầy đủ như vậy.” Từ Khánh Dung đi vào, không khỏi cảm thán hai người đàn ông này. 
Họ là những người bạn tốt của Tống Duật, nhưng cũng khá thân với Từ Khánh Dung. Phương Thái Khang là anh trai ruột của Phương Mỹ Anh nên cũng dễ hiểu. Còn về Cố Bắc Thành, cô và anh quen nhau tại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-mot-co-hoi/3068520/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.