Dì Trần nắm tay Từ Khánh Dung đi vào trong, bà hỏi: 
“Cháu định về đó bao lâu? Thời gian này có gia đình ở bên cạnh cũng tốt.” 
“Dì à, ý của cháu là…” Từ Khánh Dung khẽ thở dài, ánh mắt ngập ngừng nhìn sang dì Trần. 
Cô đi rồi sẽ không quay về đây nữa, sau này cũng hiếm có cơ hội gặp bà. 
“Cháu sẽ ly hôn với Tống Duật.” 
“Ly… ly hôn? Hai đứa…” Dì Trần lặng người, muốn khuyên cô mấy câu nhưng lại không thể thốt nên lời. 
Bà biết Từ Khánh Dung đã chịu quá nhiều tổn thương rồi. Ba năm qua Tống Duật lạnh nhạt với cô như thế nào, bà là người hiểu rõ hơn ai hết. Lúc biết tin mình mang thai, Từ Khánh Dung đã rất hạnh phúc. Bây giờ đứa trẻ không giữ lại được, chắc chắn cô đã rất tuyệt vọng. Cuộc hôn nhân này cũng không còn điều gì có thể níu kéo được nữa. 
“Dì đừng buồn. Tuy rằng cháu không sống ở đây nữa nhưng sau này sẽ thường xuyên gọi điện thoại cho dì mà.” 
Nghe Từ Khánh Dung nói vậy, dì Trần cũng cảm thấy được an ủi phần nào. 
Bà giúp cô mang ba lô lên tầng hai. Từ Khánh Dung tranh thủ dọn dẹp đồ đạc của mình, đóng vào trong vali lớn để ở một góc phòng. Sáng nay cô đã viết sẵn đơn ly hôn, một lát nữa Tống Duật về chỉ cần ký vào, cô và hắn sẽ đường ai nấy đi, không còn can hệ. 
Từ Khánh Dung chọn một chiếc váy màu đen dài qua đầu gối, đi vào trong phòng tắm. Ngay khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-mot-co-hoi/3068518/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.