Thời tiết hôm nay rất đẹp. Bộ Tinh Bảo mở rèm cửa sổ, nhìn xuống dòng người đang tấp nập đi bộ bên dưới, bỗng nhớ ra hôm naylà thứ bảy, chắc chắn Nam Trạch Lễ sẽ ở nhà. Nếu vậy thì bắt đầu tiếnhành bước đầu tiên thôi – ít nhất thì cũng phải để cho cậu ta biết suynghĩ của mình chứ.
Cô cầm địa chỉ mà hiệu trưởng đưa cho, đi hết nửavòng thành phố mới tìm thấy nhà Nam Trạch Lễ, nhưng tòa biệt thự trướcmắt khiến cô thấy hơi sợ hãi.
- Chỗ này là nhà Nam Trạch Lễ sao? – Cô như hỏi chính mình, lại như đang hỏi người khác.
Sau khi đã xác định chắc chắn mình không tìm nhầmđịa chỉ, Bộ Tinh Bảo mới nhè nhẹ lau mấy giọt mồ hôi trên trán, rụt rèngó đầu vào bên trong. Trong đó rất yên tĩnh, cô chỉ nghe thấy tiếng vòi nước đang phun lên.
- Cố lên, cố lên!
Sau khi đấu tranh tư tưởng một hồi, cuối cùng Bộ Tinh Bảo cũng đưa tay lên ấn chuông.
Một lúc lâu sau, một giọng nói chán nản vang lên trong cái loa gắn ở cổng:
- Ai thế, giữa trưa tới làm phiền người ta?
- Xin chào, tôi là Bộ Tinh Bảo, học sinh trườngTrung học Vân Thượng, là bạn khóa trên của Nam Trạch Lễ. – Bộ Tinh Bảolịch sự trả lời, người đầu dây bên kia dập mạnh điện thoại, sau đó không thấy nói năng gì nữa.
Nam Trạch Lễ chửi thầm trong miệng, ra đứng gần cửasổ, khi nhìn thấy Bộ Tinh Bảo đang đứng dưới trời nắng, thi thoảng lạikiễng chân lên ngó đầu vào bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-hon-em-mot-cai-nao/3083119/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.