Buổi sáng, ánh nắng yếu ớt xuyên qua rèm cửa, kéo dài trên nền nhà lạnh lẽo. Tôi bước ra khỏi giường, ánh mắt vô thức hướng về phía người đàn ông đang đứng trước gương chỉnh lại cà vạt. Bách Điền vẫn giữ vẻ điềm tĩnh thường ngày, từng cử động của anh luôn toát lên sự lạnh lùng và uy quyền.
"Em dậy sớm thế?"
Anh lên tiếng, không quay lại nhìn tôi.
Tôi khẽ cười, chỉnh lại mái tóc rối bù.
"Không ngủ được"
Anh không đáp, chỉ cúi đầu kiểm tra cổ tay áo. Ánh sáng chiếu qua khung cửa sổ làm gương mặt anh càng thêm nghiêm nghị. Tôi biết anh không phải kiểu người đặt quá nhiều câu hỏi thừa thãi, nhưng sự im lặng của anh lúc này lại khiến tôi có chút bất an.
"Anh có kế hoạch gì hôm nay không?"
Tôi hỏi, bước lại gần, giọng điệu cố tỏ ra tự nhiên.
"Vẫn như thường lệ. Cuộc họp vào buổi sáng, gặp đối tác buổi chiều"
Anh trả lời ngắn gọn. Rồi bất ngờ, ánh mắt anh hướng thẳng vào tôi, sắc bén như muốn xuyên thấu mọi suy nghĩ trong đầu.
"Còn em thì sao? Dạo này em có vẻ khác"
Tôi khựng lại, nụ cười trên môi hơi cứng ngắc.
"Khác gì chứ? Em vẫn là em mà"
"Hy vọng là vậy"
Anh nói, ánh mắt trầm xuống.
Một lúc sau, khi anh rời khỏi nhà, tôi ngồi một mình trong phòng khách, cảm giác như có điều gì đó đang đè nặng trong không khí. Những lời nói của anh ban nãy khiến tôi cảm thấy lo lắng. Liệu anh đã phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-toi-la-ke-phan-dien/3742365/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.