Những ngày sau vụ trốn thoát của bố mẹ nuôi, mọi thứ dường như không còn yên ả như trước. Tôi cố gắng giữ cho mình bình tĩnh, che giấu những cảm xúc hỗn loạn bên trong. Nhưng càng ngày, càng có nhiều biến cố xảy ra khiến tôi khó lòng kiểm soát.
Bách Điền vẫn luôn quan sát tôi, ánh mắt anh đôi khi lướt qua mang theo một chút hoài nghi. Dường như anh cũng nhận ra tôi đang che giấu điều gì đó, nhưng lại không vội vàng hỏi. Thay vào đó, anh tập trung vào công việc, hoặc ít nhất là giả vờ như không quan tâm.
(9')
Một buối sáng sớm, tôi bước vào phòng làm việc của anh. Không gõ cửa, không báo trước. Bách Điền đang chăm chú xem qua một tập hồ sơ, ánh mắt đầy căng thẳng.
"Chuyện gì thế?"
Tôi hỏi, bước tới gần.
Anh ngẩng lên nhìn tôi, ánh mắt lạnh lẽo nhưng không quá bất ngờ.
"Công ty anh đang gặp rắc rối. Một khoản đầu tư lớn đã thất bại" A)
Tôi ngồi xuống ghế đối diện anh, cười nhạt.
"Anh muốn em làm gì? Giúp anh cứu vãn nó à?"
"Không cần"
Anh đáp, giọng bình thản.
"Nhưng em nên biết, nếu chuyện này không giải quyết được, chúng ta sẽ mất nhiều hơn cả tiền bạc"
Tôi khẽ nhíu mày.
"Ai đứng sau chuyện này?"
"Còn chưa rõ. Nhưng anh nghi ngờ có người cố tình phá hoại"
Anh đáp, ánh mắt dừng lại trên tôi trong vài giây.
"Có thể là kẻ đã giúp bố mẹ nuôi của em trốn thoát"
Tôi giữ nét mặt bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-toi-la-ke-phan-dien/3740840/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.