Những ngày sau tin tức bố mẹ nuôi trốn thoát, tôi vẫn không thể ngừng suy nghĩ. Một cảm giác bất an len lỏi trong lòng, như một cơn gió lạnh vô hình thổi qua. Dù bề ngoài tôi vẫn giữ thái độ bình thản, nhưng trong tâm trí, hàng loạt câu hỏi không ngừng hiện lên. Ai là kẻ dám đối đầu với tôi? Ai đã giúp họ? Và mục đích thật sự của hắn là gì? (4
Buổi sáng hôm ấy, ánh nắng rực rỡ tràn qua cửa sổ phòng khách, chiếu sáng mọi ngóc ngách trong căn biệt thự sang trọng mà tôi và Bách Điền đang sống. Anh ngồi trên ghế sô pha, tay cầm ly rượu vang đỏ, ánh mắt nhìn xa xăm. Còn tôi, đứng bên cửa sổ, khẽ nhấp một ngụm trà nóng.
"Em nghĩ sao về chuyện này?"
Anh đột nhiên lên tiếng, phá tan bầu không khí im lặng.
Tôi quay lại nhìn anh, ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy tự tin.
"Anh nghĩ em nên sợ à?"
Bách Điền nhếch môi, nở một nụ cười nửa miệng.
"Không, nhưng em nên cẩn thận hơn. Chuyện này không đơn giản như vẻ bề ngoài. Kẻ đứng sau chắc chắn không phải hạng tầm thường"
(3|
"Anh lo cho em sao?"
Tôi cười nhạt, bước đến ngồi xuống đối diện anh.
"Lo?"
Anh nghiêng đầu nhìn tôi, ánh mắt sắc lạnh như dao.
"Không, anh chỉ không muốn kế hoạch của chúng ta bị phá hỏng bởi một kẻ ngốc nào đó. Mọi thứ đã đi đúng hướng, và anh sẽ không để bất kỳ ai phá vỡ nó" (3)
Tôi im lặng, ánh mắt dừng lại nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-toi-la-ke-phan-dien/3740839/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.