"Vậy tối nay đi thẳng qua nhà mình đi, hai đứa mình uống chút ha." Lê Thiển oán giận, "Lâu rồi bọn mình không uống tưng bừng, lần trước ở Thượng Hải, mình uống còn không mấy vui." Thẩm Giáng Niên muốn từ chối đến, nhưng vừa nghe Lê Thiển nói vậy, lòng cảm thấy áy náy, Lê Thiển vượt ngàn dặm đi tìm cô, cô không thể đi chơi, còn vì chuyện của Ôn Đế mà về Bắc Kinh gấp, "Được rồi, coi như trước khi bận thì làm một bữa tưng bừng với cậu."
Buổi chiều, Thẩm Giáng Niên theo Tiểu Tử đi tham quan xưởng sản xuất, tiếng máy ầm ĩ khiến Thẩm Giáng Niên ù tai. Cô ra khỏi xưởng nói: "Tiểu Tử, chiều nay cô cứ đi làm việc của cô đi, tôi nghe nói chúng tôi có những khóa đào tạo tương ứng, có thể cho tôi xem trước không, bắt đầu tham gia vào tuần sau phải không?
"Được." Tiểu Tử cười ngọt ngào, "Lát nữa tôi đến phòng hành chính hỏi đồng nghiệp lấy danh sách các khóa đào tạo gần đây, ngài muốn tham gia khoá nào thì nói với tôi một tiếng là được."
Khi Thẩm Giáng Niên nhận được danh sách khóa huấn luyện, mắt cô sáng lên.
Các chủ đề đào tạo của Quốc tế Hoa Dương không chỉ đa dạng mà còn là những danh mục trọng điểm.
Đầu tiên là: khái niệm con người trong doanh nghiệp;
Đứng thứ hai là: đổi mới quản lý trong doanh nghiệp;
Xếp thứ ba là điều Thẩm Giáng Niên muốn thấy nhất: thu mua theo hướng đổi mới;
......
Thẩm Giáng Niên lập tức quyết định trong lòng muốn nghe bài huấn luyện chủ đề thứ ba.
Cả ngày lubu mấy chuyện vặt, cô vẫn chưa nhích thêm được một chữ trong phương án của mình, Thẩm Giáng Niên tranh thủ thời gian, trước khi viết phương án, muốn hôm nay liệt kê ra hành trình hôm nay, để dễ viết tổng kết. Sau khi tóm tắt lại đại khái, cũng gần đến giờ tan sở, cửa phòng Thẩm Giáng Niên vang lên tiếng gõ: "Thẩm tổng."
"Trần tổng đang ở trong văn phòng, mời cô qua đó."
Thẩm Giáng Niên theo Hạ Diệu Huy đến văn phòng chủ tịch, "Trần tổng." Thẩm Giáng Niên tiến lên đưa tay ra. Trần Cẩm Tô đứng dậy, trong mắt mang theo ý cười, nắm lấy Thẩm Giáng Niên tay: "Nhanh như vậy mà đã gặp lại."
"Hôm nay thấy thế nào?" Trần Cẩm Tô hỏi.
"Hôm nay quả thật được mở rộng tầm mắt, kiến thức quá nhiều." Câu này Thẩm Giáng Niên nói, không phải là nịnh nọt gì, Quốc Tế Hoa Dương có được vị trí như hôm nay, đương nhiên phải có điểm lợi hại, "Quy trình và tiêu chuẩn hóa của Quốc tế Hoa Dương rất xứng đáng để Lãng Phù Ni học hỏi." Không có thành công nào nếu không có quy tắc, và việc phát triển doanh nghiệp cũng vậy.
"Có thứ mà cô muốn học thì tốt rồi." Trần Cẩm Tô nhướng mày cười nói: "Hôm nay vốn là muốn cùng cô ăn một bữa, nhưng đành chịu rồi, tối nay tôi còn phải tham một buổi tọa đàm, chắc phải đổi thời gian rồi."
"Không sao không sao, vốn dĩ đột nhiên đến, đã thêm phiền cho ngài rồi."
"Cũng không phiền gì hết, chuyện cử người đi học lần này, là tôi đề nghị Lãng tổng, có thể phái cô đến học." Lời nói của Trần Cẩm Tô khiến Thẩm Giáng Niên ngạc nhiên. Cô cho rằng việc đến Quốc Tế Hoa Dương là quyết định của Lãng Tư Duệ. "Tôi rất thưởng thức người trẻ tuổi làm việc dứt khoát, gọn gàng." Trong lời Trần Cẩm Tô tỏ rõ khen ngợi Thẩm Giáng Niên, "Khả năng học tập và khả năng thích ứng rất tốt. Tôi đã nói với Lãng tổng rằng, một người vừa có tài mà nếu có lòng trung thành, thì công ty cần phải bồi dưỡng, sẽ ra một nhân tài thực thụ."
Nghe được lời khen của Trần Cẩm Tô, Thẩm Giáng Niên cảm thấy có động lực: "Cảm ơn Trần tổng đã khen, nhưng tôi còn thiếu sót rất nhiều, mong sẽ có nhiều cơ hội học hỏi từ Trần tổng." Thẩm Giáng Niên nói xong, có tiếng gõ cửa.
"Mời vào." Trần Cẩm Tô lớn tiếng nói.
"Trần tổng, kế hoạch nâng cấp xưởng đã có rồi."
Một khuôn mặt xa lạ mà Thẩm Giáng Niên chưa từng thấy trước đây.
Trần Cẩm Tô nhận lấy, lật qua vài trang, rít lên, cau mày và nghiêm nghị nói: "Tôi đã nói bao nhiêu lần là nên đưa hạch toán chi phí vào kế hoạch cải tạo, tại sao không có?"
"A? Lý tổng nói là đã có thêm vào."
"Thêm vào? Ở đâu?" Trần Cẩm Tô ném kế hoạch trực tiếp lên bàn, "Tự xem đi."
Cô gái luống cuống tay chân lật một hồi, "Trần tổng, tôi lập tức đi xác nhận với Lý tổng."
"Làm việc phải dùng đầu óc, không được sai sót." Trần Cẩm Tô không thương tiếc khiển trách.
Thẩm Giáng Niên nhìn thấy cô bé đỏ mặt, lại xin lỗi trước khi đi ra ngoài, Trần Cẩm Tô vẫn còn tức giận, "Cô nhìn đi, làm việc kiểu đó, thì làm sau công ty có thể tiến bộ được?"
"Tôi thấy tuổi cô ấy có vẻ không lớn, chắc là mới đến phải không ạ?"
"Cô đoán đúng rồi." Trần Cẩm Tô bật máy tính lên và nói: "Công ty vừa mới tuyển sinh viên thực tập khoá rồi, vào làm chính thức." Trần Cẩm Tô nói với vẻ mặt uy nghiêm: "Ỷ y được vào chính thức thì chỗ cứng như sắt, không có cảm giác nguy cơ chút nào."
"Những sinh viên mới tốt nghiệp này rất may mắn khi được làm việc tại Quốc Tế Hoa Dương."
"Đó là điều đương nhiên. Công ty nào có thể đào tạo họ như Quốc Tế Hoa Dương."
... Thẩm Giáng Niên cũng có ý khen ngợi, nhưng Trần Cẩm Tô vui vẻ nhận lấy, cái người vừa rồi nhăn mặt dạy dỗ người kia, Thẩm Giáng Niên nhìn... cũng có chút sợ.
"Giáng Niên, đối với dự án hợp tác tiếp theo giữa hai công ty chúng ta, cô nên nắm bắt cơ hội."
"Vâng."
"Không ai trở thành người lãnh đạo ngay lập tức. Mọi cơ hội phát triển đều quan trọng, phải giỏi nắm bắt cơ hội."
Ai nhìn vào không biết, tưởng đầu Trần Cẩm Tô muốn bồi dưỡng cô, đương nhiên, Thẩm Giáng Niên không phủ nhận những gì Trần Cẩm Tô nói, "Trần tổng nói đúng ạ, Lãng Phù Ni rất quý trọng hợp tác lần này."
Sau khi rời khỏi văn phòng Trần Cẩm Tô, Thẩm Giáng Niên thu dọn đồ đạc rồi tan làm, đã 18 giờ, Thẩm Giáng Niên lái xe đến nhà Lê Thiển, trên đường gọi hỏi Lê Thiển xem có cần mua gì không, "Cậu tới thẳng là được, không cần mua gì hết." Lê Thiển hô lên, "Cậu lái xe chậm thôi."
Xe của Thẩm Giáng Niên hòa vào hàng dài màu đỏ, trong đầu bắt đầu hồi tưởng lại cảnh tượng hôm nay. Trước khi đến văn phòng Trần Cẩm Tô, Thẩm Giáng Niên đã soạn xong tóm tắt, giờ lấy điện thoại bật đoạn ghi âm đoạn nói chuyện của cô và Trần Cẩm Tô.
Trước đây khi còn làm phiên dịch, Thẩm Giáng Niên có thói quen ghi âm, sau đó đi làm nhờ vào Viên Liễu gửi video cho cô, cô ý thức được, nơi công sở cũng cần cô ghi âm và quay video.
Thẩm Giáng Niên nghe đi nghe lại cuộc trò chuyện giữa cô và Trần Cẩm Tô, tóm lại được vài ý: Trần Cẩm Tô vẫn đánh giá cao cô, Trần Cẩm Tô coi trọng lòng trung thành của nhân viên, Trần Cẩm Tô có ý thức cho cô cơ hội phát triển, cho dù ở bất cứ nơi nào cũng phải có cảm giác nguy cơ.... Sẵn tiện, Thẩm Giáng Niên đưa ra đúc kết, Trần Cẩm Tô là nữ cường nhân, cái loại rất hung dữ, chỉ mới nhìn một cái mà đã dọa cô gái kia muốn khóc, giờ nghe lại mới phát hiện giọng cô gái run run.
Lúc này đang tắc đường, lại bị kẹt ở một địa điểm quen thuộc. Bên cạnh là khách sạn nơi cô và Thẩm Thanh Hoà gặp nhau lần. Thẩm Giáng Niên hạ kính xe xuống, hình như là ông trời đang đáp lại cảnh tượng này, không biết cửa hàng nào đang phát bài "Một đêm ở Bắc Kinh". Ký ức như sóng ập đến, cảnh tượng rõ ràng tựa như chỉ mới hôm qua, Thẩm Giáng Niên cau mày thở ra nhẹ nhàng, nhưng trong lòng vẫn đau đớn.
Tình bất tri sở khởi, nhất vãng tình thâm, cô cũng không biết bản thân đang đắm say cái gì nữa. Nhưng mà say mê quá không tốt, quá khó đi.
* Tình bất tri sở khởi, nhất vãng tình thâm: Tình chẳng biết bắt đầu từ bao giờ, chỉ trong khoảnh khắc mà đã đắm say.
Thẩm Giáng Niên còn mua một đống đồ ăn thức uống, mệt mỏi bước lên lầu, gõ cửa, mở cửa ra. Thẩm Giáng Niên giấu hết cảm xúc, nở một nụ cười thật tươi.
"Bảo bối, cưng tới rồi!" Giọng nói hưng phấn của Lê Thiển truyền tới, sau đó còn hôn lên mặt cô một cái.
Thẩm Giáng Niên cong mày lên cười, còn tỏ ra ghét bỏ: "Cậu bớt ăn đậu hủ của mình đi!"
"Đã bảo không cần cậu mua đồ rồi, sao còn mua nữa!" Lê Thiển hờn dỗi nói.
"Nhưng mình không muốn ăn mà không trả tiền." Thẩm Giáng Niên nói đùa.
Trên bàn đầy đủ màu sắc, kích thích vị giác của Thẩm Giáng Niên, chỉ trong chớp mắt, cô đã đè nén sự thương nhớ với Thẩm Thanh Hoà xuống, cũng tạm gác công việc bận rộn của mình sang một bên. "Tiền Xuyến Tử, đêm nay để cậu uống đến sảng luôn." Trước khi bận rộn, buông thả một lần.
"Ok!"
Trong bữa ăn, vừa uống vừa ăn, Lê Thiển nói ngắn gọn với Thẩm Giáng Niên về kết quả buổi chiều: "Truyền Thông Kinh Quảng không tệ, năm thứ hai đã bắt đầu có lãi, nếu năm nay không xảy ra chuyện kia, thì lợi nhuận ròng của Truyền Thông Kinh Quảng phải gấp đôi năm ngoái."
"Hửm? Này có nghĩa là không tồi?"
"Không tồi là không tồi, nhưng mà...." Lê Thiển cầm chai bia lên, Thẩm Giáng Niên cụng một cái, Lê Thiển ngửa đầu uống một ngụm lớn, lau khoé môi: "Nhưng mà, mình phát hiện ra một vấn đề, bây giờ vẫn chưa xác định được trong đó có gì đáng nghi không." Động tác uống bia của Thẩm Giáng Niên dừng lại, "Vấn đề gì?"
Lê Thiển nghiêm túc nói: "80% các dự án hợp tác của Kinh Quảng Truyền Thông, đều có chút liên quan đến Lãng Phù Ni." Lê Thiển cầm chai bia trong tay và lắc lư, "Mình không chắc Lãng Phù Ni và Kinh Quảng Truyền Thông có liên quan gì tới nhau hay không, đương nhiên cũng có khả năng là mình nghĩ nhiều, việc Tập đoàn Lãng Phù Ni có phạm vi kinh doanh rộng khắp như vậy là điều bình thường ".
"Vậy nếu có liên thì sao? Mà không liên quan thì sao?"
"Không liên quan. Điều đó có nghĩa là Truyền Thông Kinh Quảng dựa vào năng lực phát triển được thế thì thật sự không tồi." Lê Thiển gắp miếng bong bóng cá đặt vào đĩa của Thẩm Giáng Niên, "Nếu có liên quan, vậy cũng rất bình thường, giai đoạn đầu khởi nghiệp đều dựa vào sự giúp đỡ của bạn bè, nhưng mà cũng không thể kéo dài được bao lâu, bây giờ cũng đã gần đến lúc rồi."
Thẩm Giáng Niên gật đầu, ý bảo Lê Thiển tiếp tục. Theo góc độ của Thẩm Giáng Niên, Truyền Thông Kinh Quảng ít nhiều gì cũng sẽ có quan hệ với Lãng Phù Ni, dù sao thì mối quan hệ của Lãng Tư Duệ và Ôn Đế khá tốt.
"Phát triển chỉ dựa vào mối quan hệ của bạn bè, mà không nâng cao năng lực thì cũng vô ích thôi," Lê Thiển nói với điệu bộ người từng trải, "Còn đối thực lực của Truyền Thông Kinh Quảng, mình cần phải quan sát một thời gian, tóm lại tạm thời, cậu không cần lo lắng, cho dù Lãng Phù Ni và Truyền Thông Kinh Quảng có mối liên hệ thực sự, nếu một ngày nào đó mối quan hệ đột nhiên tan vỡ, còn có mình sẽ lật tẩy cho cậu."
Thẩm Giáng Niên không khỏi cảm động, Lê Thiển thậm chí đã nghĩ đến đường lui, "Nhưng mà, tiền đề của mình là đại diện pháp lý vẫn nên đổi sang cho cậu, cậu là cổ đông lớn, mình mới có thể chi phối cho cậu, nếu động tới lợi ích của người khác, mình chả quan tâm." Cách Lê Thiển bảo vệ cô khiến Thẩm Giáng Niên càng thêm xúc động.
Tình bạn bao năm qua, luôn xuất hiện đúng lúc.
"Hôm nay mình mới đọc báo cáo tài chính, tài chính không có vấn đề gì, những chuyện khác cũng không gấp lắm, còn một chuyện nữa tôi phải nói trước với cậu."
"Ừa."
"Số lần Truyền Thông Kinh Quảng bị tố cáo khá nhiều." Lê Thiển giơ tay kéo máy tính lại, "Đây là mình nhờ bạn điều tra, không tính vụ tố cáo lần này của Nhã Nại, thì có tới 8 lần bị tố cáo, bởi vì đều hoà giải được, cho nên phải không bị tuôn tin ra." Đầu ngón tay Lê Thiển gõ trên máy tính, chỉ vào vụ kiện của Nhã Nại, "Truyền Thông Kinh Quảng chỉ có một vụ đưa ra tòa xử, mà đặc biệt là bị Nhã Nại một công ty lớn kiện, kết quả còn thua...."
Nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của Thẩm Giáng Niên, Lê Thiển dừng lại, nói với giọng bình tĩnh: "Nó vẫn sẽ có ảnh hưởng đến sự phát triển của công ty. Ví dụ như sau này nếu cậu muốn đưa lên sàn, có lẽ sẽ hơi khó khăn." Lê Thiển chỉ liệt kê một trong số đó, tác động của các vụ kiện doanh nghiệp có thể lớn hoặc nhỏ, nhưng đối với các công ty mới thành lập, vẫn cần phải tránh các vụ kiện, Truyền Thông Kinh Quảng này cũng ghê thật, chọc vào đúng công ty lớn.
Đưa lên sàn... là một việc rất xa vời, nhưng Lê Thiển cũng đã nghĩ đến, Thẩm Giáng Niên không khỏi khâm phục.
"Mình có một ý tưởng." Đề nghị của Lê Thiển là: Thẩm Giáng Niên có thể từ chối việc thay đổi đại diện pháp lý của Truyền Thông King Quảng. Nếu Ôn Đế kiến quyết thì cứ đổi, đồng thời Thẩm Giáng Niên sẽ thành lập một công ty mới, "Cậu đại diện pháp lý cho cả hai công ty, nhưng mà, bản thân phải biết trọng tâm đặt ở đâu, trọng tâm của cậu là ở công ty mới." Lê Thiển trước sau luôn thấy Truyền Thông Kinh Quảng là tâm huyết của Ôn Đế, cho dù chuyển dưới tên Thẩm Giáng Niên, nhưng mà trong lòng Ôn Đế vẫn chưa buông bỏ được, lần hẹn gặp mặt vừa rồi là một minh chứng xác đáng.
Ôn Đế đã xin nghỉ việc ở bên kia, hiện coi Truyền Thông Kinh Quảng là sinh mệnh, Thẩm Giáng Niên bận việc ở Lãng Phù Ni không có sức mà quản lý, mà bản thân cô chỉ là bạn, không thể can thiệp trực tiếp được. Đương nhiên, Lê Thiển không đi sâu vào chi tiết: "Truyền Thông King Quảng, cậu có thể phát triển như bình thường, còn công ty mới, mình sẽ tìm người và đội ngũ giúp cậu làm, cậu chờ nhận tiền là được."
"Tiền Xuyến Tử." Thẩm Giáng Niên cảm động đến suýt khóc, nhưng vẫn phải đối mặt với vấn đề hiện thực, "Mình bây giờ thành lập công ty, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ làm ngành kia, với lại cũng không có nhiều tiền."
"Ngành gì, cậu nghĩ đi, mình cũng sẽ nghĩ, hai đứa mình cùng bàn, còn tiền à, mình sẽ đầu tư." Lê Thiển cố ý cười tinh quái, "Mình sẽ không làm không công đâu nhé." Lê Thiển cố ý dùng đầu ngón tay chọc vào mặt Thẩm Giáng Niên nói: "Đừng có cảm động quá nhé, mình coi trọng tính cách làm người của cậu, nếu cậu chịu làm, nhất định sẽ kiếm được tiền." Lê Thiển cũng có ý tưởng riêng, nhưng không cần thiết phải nói cho Thẩm Giáng Niên biết.
"Vậy cũng được." Thẩm Giáng Niên không chịu nổi bạn mình làm việc không công cho mình, "Vậy bọn mình suy nghĩ đi."
"Nhớ kỹ, giữ bí mật." Lê Thiển không có yêu cầu nào khác, "Đại diện pháp lý không cần công khai ra bên ngoài, mình sẽ tìm đội ngũ vận hành cho công ty, nếu có ứng cử viên thích hợp cho vị trí giám đốc thì nói cho mình biết, mình đi nói chuyện với người ta, nếu cậu không có thì để mình tự lo." Lê Thiển nhấn mạnh lại lần nữa, "Nhớ kỹ, đừng để Ôn Đế biết, nó sẽ ảnh hưởng xấu. "Thẩm Giáng Niên có thể không hiểu sao? Gật đầu, một bữa nhậu này mà giá trị tài sản được tăng lên, nhậu một cái ra được một cái công ty.
"Mình thật may mắn khi có một người bạn tốt như cậu." Thẩm Giáng Niên nâng ly kính mời, Lê Thiển uống một ngụm, "Cậu nói hơi quá rồi đó, ai bảo chúng ta có mệnh làm bạn bè với nhau, mình không giàu như Thẩm Thanh Hoà, nhưng mà mình có lòng son dạ sắc, đảm bảo sẽ đối tốt với cậu." Lê Thiển cố ý nhắc đến Thẩm Thanh Hoà, theo hiểu biết của Lê Thiển về Thẩm Giáng Niên, thì cái gọi là hậu chia tay, Thẩm Giáng Niên vẫn chưa có bộc phát ra, hơn nữa, Lê Thiển cũng muốn thử, rốt cuộc Thẩm Giáng Niên yêu Thẩm Thanh Hoà sâu đến mức nào?
Bạn bè còn như thế, huống chi là yêu? Lúc Lê Thiển nhắc đến Thẩm Thanh Hoà, Thẩm Giáng Niên thực sự không rõ, thật sự không hiểu, tại sao Thẩm Thanh Hoà lại đối xử như thế với cô, chẳng lẽ lấy thời gian ra để so sánh sao? Nếu thật là như thế, vậy cô không còn gì để nói, thời gian cô ở bên Thẩm Thanh Hoà thật sự rất ngắn, không so sánh được với A Dao.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]