Một đêm mưa đã gội rửa sạch bụi bẩn trong không khí.
Hôm sau, Tô Lê tỉnh lại, bên ngoài đã tạnh mưa, cửa ra ban công đã được mở, gió từ bên ngoài thổi vào, hít sâu một hơi, có thể cảm thấy hương vị của hơi nước và hoa cỏ.
Tô Lê xuống giường, thuận tay với một chiếc áo mỏng khoác lên người.
Cô đi thẳng ra ban công.
Từ ban công nhìn xuống, cô thấy chú chó của mình đang đuổi theo đồ chơi của nó trên thảm cỏ.
Giang Thần Hy ngồi trên ghế xích đu, anh mặc quần dài trắng và một chiếc áo sơ mi.
Bên tay là một cốc cà phê, nhưng cái anh cầm không phải là hợp đồng mà là một cuốn sách
Tô Lê nghiêng đầu, hơi tò mò.
Cô xuống lầu đi dép, cũng không thay chiếc áo ngủ đầy mị hoặc, kéo chiếc áo choàng đi thẳng đến chỗ anh.
Cỏ là loại cỏ thương hảo, đạp lên vô cùng mềm mại.
“ Chào buổi sang.” Cô đi đến, hôn nhẹ lên môi anh.
Giang Thần Hy kéo tay cô vào lòng, để cô ngồi trên đùi mình, nhẹ vuốt má cô: “ Sao không ngủ thêm chút nữa, hôm nay anh bảo Thiệu Phương cho em nghỉ một hôm.”
Tô Lê cười khẽ, rất tự nhiên dựa vào ngực anh, thuận tay cầm cuốn sách trong tay anh lên, tò mò lật lật, nói: “ Em đoán được rồi, nếu không 4h30 sáng hôm nay Hoa Hoa sẽ đến đón em. Giang thiếu như vậy có được không? Suốt ngày cho em nghỉ.”
Giang Thần Hy cụp mắt nhìn cô, cười khẽ, nắm chỗ bị bầm tím trên tay cô: “ Em liều mạng như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743109/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.