Trần Miễn dựa vào một bên nhìn Tô Lê, có vẻ cậu đã say, nhưng không hề nói gì.
Giang Hạo Đông nghe xong cắn chặt răng đứng dậy: “ Mẹ kiếp, Tô Lê, cô là có ý gì?”
Tô Lê nhìn hắn, khẽ nhếch môi cười rồi nói: “ Tam thiếu gia, cậu đừng quên, cậu vẫn đang trong thời gian tạm tha, tôi xem bộ dạng của cậu, nên uống thuốc rồi đấy?” nói rồi cô thở dài tiếp lời: “ cậu là muốn bọn họ gọi điện cho người nhà Giang gia hay là truyền thông? Cho cậu tự chọn.”
Tô Lê nói rồi, đi đến trước mặt Trần Miễn, giật lấy ly rượu trên tay Trần Miễn ngửi rồi uống cạn một hơi, liếc nhìn hai nguời phụ nữ đang nép trong lòng Trần Miễn, đem ly rượu đưa cho một trong hai người, điềm đạm nói: “ Các cô là muốn tự mình rời đi hay đợi tôi mời người mời các cô đi.”
Hai người phụ nữ nhìn qua Trần Miễn, nhưng cậu không nói gì, những người phụ nữ trong này đều ý thức được rằng, ông chủ đã không mở miệng giữ các cô lại, thì cũng tự động mà rời đi.
Tô Lê đợi tất cả mọi người đều rời khỏi phòng, cô lập tức đẩy hết những chai rượu xuống đất, rút vài tờ khăn giấy lau mặt bàn, rồi ngồi xuống trước mặt cậu ta, điềm đạm nói: “ Trần ca, cậu suốt ngày sống trong men rượu, là muốn cho ai thấy vậy hả?”
Trần Miễn dựa lưng vào sô pha, say xỉn nhìn Tô Lê rồi trầm giọng nói: “ Giang thiếu phu nhân phá hỏng bữa tiệc của tôi như vậy, còn muốn nói đạo lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743110/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.