Giang Thần Hy nhìn cô, giơ tay vuốt má cô.
Tô Lê nhìn anh, nói: “ Giang Thần Hy, em đã trao tất cả cho anh rồi, cho nên anh đừng làm em tay trắng.”
Hai người nhìn nhau, Giang Thần Hy cúi người hôn nhẹ lên môi cô, ừm một tiếng.
Hôn, càng hôn càng sâu, cuối cùng anh ôm gáy cô, ép cô vào trong lòng mình…
Hôn rất mạnh mẽ, làm người ta không thoát ra được.
Nhưng mà khi động tình, Giang Thần Hy không cẩn thận đụng vào cánh tay bị thương khi đóng phim của cô.
Tô Lê hừ nhẹ một tiếng, cau mày.
Giang Thần Hy thả cô ra, cụp mắt xuống nhìn: “ Sao vậy?”
Giơ tay cầm cánh tay cô lên nhìn, cau mày: “ Sao lại bị thương nữa rồi?”
Nhìn cánh tay cô bầm tím một mảng, xem ra lại bị đụng trúng vào đâu rồi.
Tô Lê cụp mắt cười cười, bộ dạng không quan tâm nói: “ Không sao, trở về chườm nước nóng là được.”
Giang Thần Hy than nhẹ một tiếng, hiển nhiên rất bất đắc dĩ, nói một câu “ tự chuốc khổ”, sau đó ôm cô từ trên xe xuống, lại ôm cô vào xe, nói: “ Trở về anh giúp em bôi dầu, nếu không ngày mai còn đau hơn.”
Tô Lê quàng tay lên vai anh, hai mắt cong cong, cười cười nhìn anh, cọ cọ vào ngực anh, dịu dàng như một chú mèo con.
Giang Thần Hy nhìn cô, trầm giọng cười khẽ.
Về đến biệt thự, Tô Lê từ phòng tắm đi ra, Giang Thần Hy vỗ vỗ bên cạnh, nói: “ Đến đây ngồi, cả tay và chân đều đầy vết bầm tím, người ta không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743108/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.