Giang Tiểu Ngữ chống gậy, cô đi từng bước, cô dừng lại trước một cái bàn màu trawgs.
Hoá ra người ngồi ở đó là Vương Nhã Tĩnh, cô ta ngẩng đầu nhìn cô, nói: “Trùng hợp vậy, Giang tiểu thư.”
Giang Tiểu Ngữ nhìn cô ta và nói: “Qủa thật rất trùng hợp.”
Vương Nhã Tĩnh cười nói: “Vậy cùng ngồi xuống nói chuyện đi, xem ra có vẻ tâm trạng cô không được tốt cho lắm? Sau này thường xuyên cùng tôi uống trà chiều nói chuyện nhé.”
Giang Tiểu Ngữ nhìn cô ta, không có ý cự tuyệt.
Vương Nhã Tĩnh nhấc ly caffe lên uống một ngụm, cô ta nhẹ nhàng nói: “À đúng rồi, tôi có nghe nói mấy hôm trước cô có bao cả một con tàu, quả nhiên Giang gia đại tiểu thư đúng là người có tiền.”
Giang Tiểu Ngữ nghe vậy bèn nhíu chặt lông mày lại.
Vương Nhã Tĩnh nhìn cô cười nói: “Giang tiểu thư đừng có tức giận, thật ra cái vòng này nói nhỏ thì không nhỏ nói lớn thì không lớn, làm bất kỳ việc gì nếu như không có một vài người quen mà chỉ dựa vào mỗi tiền thì cũng không có tác dụng. Nếu như tôi đã biết việc này thì cô cảm thấy những người khác sẽ không biết sao?”
Vương Nhã Tĩnh nhìn cô ta, rũ mắt xuống cười nói: “Thật ra cô làm như vậy cũng chả có tác dụng gì cả, đàn ông đều là loại bạc tình bạc nghĩa, cô vẫn còn cho rằng Giang thiếu sẽ nhớ đến người chị đáng thương vừa chết nửa năm trước của cô hay sao? Đừng có ảo tưởng nữa, lẽ nào cô không biết anh ta sắp chuyển nhà sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743107/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.