Đối với quyết tâm có phần viễn vong trong mắt ai đó của cô, Hằng Thời giống như không nhận ra. Nhưng hắn lại mở miệng nói lời bá đạo tổng tài: "Em đuổi kim chủ của em?"
"..."
Khốn nạn!
Đồ đàn ông chết tiệt!
"Anh không sợ Lục Tư Nhiên biết được sẽ nổi điên à?"
Hạ Quý Linh hằn hộc nhìn hắn.
So với cô, người đàn ông kia vẫn ung dung từ tốn, duỗi đôi chân dài bộc trong chiếc quần tây được cắt may tinh tế bước vào phòng, thản nhiên ngồi lên mép giường, vươn tay sờ soạn đôi má cô thong thả nói: "Em chỉ cần làm tốt bổn phận của mình là được."
"..."
Hạ Quý Linh âm thầm nghiến răng, trở người né tránh cái đụng chạm của hắn, trong lòng lại không ngừng mắng: Đồ tư bản không có nhân tính!
"Vì sao không đóng phim tiếp?"
Hạ Quý Linh đang nổ lực mắng người trong lòng khẽ giật mình. Đợi phản ứng lại cô khẽ vùi đầu vào chăn, rầm rì cáu kỉnh nói: "Chán rồi, không muốn làm gì nữa."
Bởi vậy nên cô không có nhìn thấy một tia mềm mại lướt qua đôi mắt của người đàn ông mà chỉ nghe hắn nói: "Không diễn nữa thì thôi."
Cực độ dung túng.
Nhưng cứ nghĩ đến thái độ của hắn đối với Lục Tư Nhiên, cũng là vì một câu nói của cô ta mà giúp cô ta kí hợp đồng minh tinh với Sao Kim, chút rung động vừa mới lóe lên liền tắt ngúm.
Tư bản chết tiệt! Cho anh diễn tư bản đáng ghét!
Vì sao lúc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-chu-tro-ve-the-than-muon-nghi-huu-som/3590200/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.