Thịnh kéo tôi lên ngựa chạy thoát thân, Bách Lý nhìn chỉ biết lắc đầu phán:
"Bình thường cô ta cũng nhanh trí lắm mà? Sao đến đoạn này lại ngu ngốc thế?""Vương phi đang mang thai, nào có giống loài yêu quái các ngươi? Nếu nàng ta không mang thai thì e là giết sạch lũ này ngay tức khắc rồi ấy chứ!" lão Khẩn vuốt râu đáp."Con thấy cảnh này mới giống "Anh hùng cứu mỹ nhân" trong sách chứ!" An Hạ chen vào.Bách Lý trừng mắt nhìn thằng con trai đang thao thao bất tuyệt về những gì mình học được. Hắn bảo nó đi đọc kinh thư, nó lại đi đọc mấy cái sách truyện bán đầy đường. Nếu không phải còn nhờ vả đến nó thì hắn đã đánh nó một trận nên thân.
- "Các mươi còn thời gian đứng đấy nói chuyện phiếm à? Mau theo ta đi giải cứu vương phi!" Trương lão tướng quân tức giận quát.
Cảnh Điền thúc ngựa đuổi theo Đào Thịnh, quân của hắn ta đã bảo hộ phía sau, không cho chàng lại gần. Máu trên bắp đùi Cảnh Điền vì vận động mạnh mà chảy nhiều hơn khiến chàng choáng váng. Không được bỏ cuộc, chàng nhất định phải giải cứu vợ con mình an toàn.
Sau khi bọn chúng chạy sâu vào trong núi, nghĩ là đã bỏ xa Cảnh Điền một quảng đường dài nên mới dừng lại nghỉ ngơi. Đào Thịnh ném tôi xuống ngựa, theo bản năng làm mẹ, tôi ôm bụng cố gắng tránh va đập. Ông ta chưa vội thả tôi đi, trói tôi bên một gốc cây, bản thân thì ngồi uống vội vài ngụm nước.
"Các ngươi hãy phân ra thăm dò xung quanh, nhớ đừng có thắp đèn, tránh sự chú ý!" Đào Thịnh dặn dò."Rõ!" tên thuộc hạ đáp.Bọn họ không còn chú ý đến tôi nữa, tôi lần mò bên hông, rút dao găm ra cứa đứt dậy trói, nhẹ nhàng từng bước trốn thoát.
- "Chúng ta phải cố gắng lên! Thoát khỏi nói này mới mong gặp được cha con!" tôi vuốt ve bụng an ủi. Bên dưới bụng đã đau âm ỉ, tôi đoán mình là bị động thai rồi.
Đến khi chạy được một đoạn, quân giặc mới phát hiện tôi đã mất tích, vội vàng phóng ngựa đuổi theo. Tôi luồn cúi dưới những bụi cây rậm rạp, bị những cành gai nhọn đâm vào người đến toác da. Nghe tiếng vó ngựa đối diện dưới chân núi, tôi đoán chắc là Cảnh Điên. Nhưng còn cách nhau khá xa, tôi không thế lơ là cảnh giác.
- "Ả kia rồi!!!" một tên giặc nhìn thấy tôi, hô hoán đồng bọn xung quanh.
Tiếng mũi tên xé gió bắn đến, tôi vội vàng núp sau một tảng đá lớn. Cứ ở mãi chỗ này cũng không phải cách, bọn họ sẽ nhanh chóng kéo đến đây. Tôi quan sát cự ly giữa tảng đá đến các cây cổ thụ xung quanh, nhìn thấy một cái cây gần nhất, liều mạng chạy đến.
"Phập" một mũi tên ghim vào tay trái, tôi cắn răng cố không phát ra tiếng, mạnh bạo rút nó ra. Máu trên tay nhỏ xuống lối đi, tôi đem cái áo khoác ngoài bọc lấy vết thương, bỏ giày ra rồi chạy tiếp. Một con Hổ lớn đã theo chân tôi từ nãy giờ, nó đang săn một con mồi béo bở là tôi.
- "Á ở đây rồi!" một tên giặc cười khoái trá lao đến, con hổ chuyển mục tiêu về ngay lấy hắn. Tiếng hắn la hét thất thanh cũng vừa hay là cách để Cảnh Điền sớm tìm thấy tôi. Tranh thủ con hổ ấy không để ý, tôi vội vàng chạy thoát.
May mắn thay khi gần ra đến đường mòn thì nhìn thấy Cảnh Điền, tôi vui mừng chạy đến, nhào vào lòng chàng.
- "'Cuối cùng ta đã tìm thấy nàng, tạ ơn trời đất! Thê tử của ta thế mà lại bị thương rồi? Lỗi tại ta..." Cảnh Điềm ôm lấy tôi, vùi đầu vào vai khóc nức nở.
Ô kìa, đáng lẽ người vùi đầu vào vai khóc là tôi mới đúng chứ? Thôi ai bảo tôi có người chồng mang tâm hồn mong manh dễ vỡ.
Lỗi tại chàng hay tại tôi không quan trọng bằng việc quân giặc đuổi đến sát nút kia rồi. chàng mau chóng ôm tôi leo lên ngựa chạy thoát. Đào Thịnh nhằm con ngựa mà kéo tên, nó bị thương bỗng trở nên hung dữ. Cảnh Điền ôm tôi ngã vào một bụi rậm, kéo tôi chạy thục mạng, không cần biết là nơi nào, chỉ cần có thể bỏ xa quân giặc, cuối cùng lại chạy đến bờ vực. Chỗ này không còn đường chạy tiếp nữa, phía sau là thác nước đổ cuồn cuộn.
- "Chạy làm gì? Dù sao thì cũng phải chết!" Đào Thịnh cười khoái trí, thợ săn thành con mồi và con mồi thành thợ săn cũng chỉ là trong một khoảnh khắc, ông ta đưa tay lên ra lệnh bắn tên.
Cảnh Điền xoay người ôm tôi vào lòng bảo vệ. Khoảnh khắc này, tôi thấy bóng dáng chàng thật cao lớn, sừng sững như một ngọn núi. Từng mũi tên lần lượt cắm vào chân, vào vai rồi đến giữa tim nhưng chàng vẫn đứng vững. Cảnh Điền phun một ngụm máu, đưa tay đẩy tôi ngã xuống thác nước. Đào Thịnh không ngờ hắn lại tự tay kết liễu thê tử của mình.
"Không..." tôi hét lên, tôi muốn được ở cạnh chàng ấy. Lòng đau đớn nhìn chàng dần rời xa khỏi tầm mắt."Xin lỗi mẹ con nàng! Ta sẽ đến gặp hai người sớm thôi..." Cảnh Điền nói xong thì gục xuống, máu chảy hòa vào dòng nước, nhuốm đỏ cả một vùngĐào Thịnh nhanh chóng chặt đầu chàng xuống gắn trên đầu cây giáo, phi ngựa tiếp tục đi về biên giới. Ông ta nào biết quân của Cảnh Đức cũng đang đi về hướng này. Vừa phát hiện toán quân của ông ta, Cảnh Đức đã cho người bắn tên đến, kết quả là chẳng còn tên giặc nào sống sót. Đào Thịnh ngã ngựa, chết không nhắm mắt.
Cảnh Đức tiến lại xem xét, vừa thấy đầu của Cảnh Điền, hắn đã gào lên đau đớn. Ôm chặt đầu em trai vào trong lòng. Lý Nhị lần theo vết máu, tìm được phần xác còn lại của chàng bên bờ, mang xác chàng đến bên cạnh chúa thượng.
Binh lính Nam quốc đồng loạt quỳ gối, thể hiện lòng tiếc thương. Cảnh tượng ấy sao mà sầu thảm đến thế.
Cảnh Đức mất đi vương đệ, như mất đi một cánh tay phải đắc lực. Đau đớn thay một vị vương gia tài đức dốc lòng vì nước, đến khi chết, thân thể cũng không thể nguyên vẹn.
"Bẩm chúa thượng, hạ thần tìm thấy một cái áo dính máu mắc bên chỏm đá, đoán rằng vương phi đã nhảy xuống dòng nước tự vẫn rồi ạ!" Lý Nhị đưa cái áo của tôi phủ lên thân xác chàng. Chính hắn cũng không thể cầm được nước mắt mà khóc thương cho số phận một gia đình.Khi nhóm người Trương lão tướng quân chạy đến nơi đã nhìn thấy một màn này, ông thở dài xoay người đi chỗ khác. Riêng An Hạ thì chẳng còn để ý bất cứ một ai, chạy đến bên cạnh xác Cảnh Điền, nó bật khóc nức nở
- "Cha ơi! Mẹ ơi! Nghĩa tử đến trễ! Không thể bảo vệ được hai người! Lỗi của con, lỗi của con!" nó đấm mạnh lên mặt đất tự trách.
Mọi người thấy như thế thì không thể giữ bình tĩnh được nữa, ai cũng lén rơi nước mắt.
Ngày đất nước thống nhất, cũng là ngày tôi mất chàng..
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]